Lúc ngoại thần cùng Tang Thiến mẫu nữ rời đi, Thái Hậu lại phất phất tay, ra hiệu trong phòng cung nữ cùng thái giám lui ra.
Loại chuyện rõ ràng không phù hợp quy củ này nhưng không ai đưa ra dị nghị. Những năm này, Thái Hậu đối với người bên cạnh mình có sự kiểm soát tuyệt đối. Hơn nữa, những thị nữ và thái giám thân cận nhất đều biết chuyện Nhiếp Chính Vương, có lúc còn phải giúp nàng đánh yểm trợ.
Làm thị nữ đóng cửa lại, Thái Hậu đã mang theo một sợi làn gió thơm, đầu nhập vào ngực Tổ An.
Tổ An ôm lấy nàng thành thục thân thể, cười hỏi thăm: "Ngưng Nhi, ngươi có chuyện gì muốn cùng ta mật đàm à?"
Thái Hậu ngẩng đầu lên, cái cằm tựa vào lồng ngực hắn, bĩu môi lầu bầu nói: "Ngươi chỉ có lúc bí mật mới dám gọi ta như vậy, vừa rồi sao không hô?"
Tổ An nhịn không được cười: "Ngươi là Thái Hậu mà, trước mặt mọi người vẫn phải chú ý một chút ảnh hưởng."
"Thế còn Tang Thiến với Tư Tư đâu? Ngươi chẳng phải vẫn ôm trước mặt nhiều người thế kia!" Thái Hậu một mặt u oán.
Tổ An thầm nghĩ khó trách, hóa ra là nàng đang ghen.
Hắn cũng không giải thích mà trực tiếp hôn lên.
Lúc này chỉ có kẻ ngu mới đi thảo luận đúng sai với phụ nữ, điều các nàng cần hơn là giá trị tâm trạng.
Quả nhiên, Thái Hậu 'ưm' một tiếng, lại nghe người yêu dỗ dành bên tai, sự tức giận trong bụng nhất thời tan thành mây khói. Thân thể cũng không còn cứng nhắc như ban đầu, trở nên nhu tình như nước.
Qua một hồi, hai người không biết sao lại hàn huyên tới chuyện phiên Vương phản loạn, chuyện quân triều đình ban đầu thất bại.
"Không bột đố gột nên hồ," Thái Hậu dùng một câu hình dung tình hình lúc đó, "Bởi vì lời đồn ngươi đã chết ở dị giới, nên người phía dưới bất an, mỗi người mang ý đồ riêng. Đương nhiên là liên tục bại lui. Ta với Hoạt Bát dù có bản lĩnh lớn đến đâu cũng phải giao cho người phía dưới đi chấp hành, nhưng người phía dưới đều là những kẻ lòng mang dị chí, sao có thể đánh thắng trận. Về sau, dứt khoát Hoạt Bát thân chinh, ta lưu thủ Kinh Thành, mới ổn định lại cục diện."
"Những ngày này vất vả các ngươi." Tổ An nắm tay nàng, thâm tình nói.
Thái Hậu nở nụ cười xinh đẹp, ngự thư phòng vốn nghiêm túc cũng sáng bừng lên không ít: "Nhiếp Chính Vương muốn biết chi tiết những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này à?"
"Đương nhiên." Tổ An nghĩ, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Giờ đây, động tĩnh phiên Vương phản loạn lớn như vậy, ai là bạn, ai là thù nhất định phải phân rõ.
"Nhiếp Chính Vương mời ngồi, thiếp thân sẽ từ từ kể cho ngài nghe." Thái Hậu đẩy Tổ An ngồi lên long ỷ.
Tổ An vốn hơi kỳ lạ, nói chuyện cần gì phải ngồi trên long ỷ? Thế Thái Hậu ngồi đâu?
Nhưng khi Thái Hậu cười vũ mị, buộc tóc lại rồi trốn xuống dưới bàn, hắn cuối cùng đã hiểu.
Nghĩ đến câu Thái Hậu cảm thán vừa rồi: Không bột đố gột nên hồ.
Giờ đây hắn lại nghĩ đến một câu khác: Có gạo rồi, tự khắc có người đảm đang nấu.
Miệng Thái Hậu rất khéo, kể chuyện thực sự rất chậm và cũng rất chi tiết.
Tổ An cuối cùng cũng hiểu rõ các chi tiết xảy ra trong đoạn thời gian này.
Không biết qua bao lâu, Thái Hậu tiến đến bên tai Tổ An: "A Tổ, thiếp muốn một đứa bé."
"Nhưng ngươi là Thái Hậu." Tổ An có chút khó khăn, thân phận đối phương thực sự quá đặc biệt.
"Thiếp mặc kệ, thiếp chỉ muốn sinh con cho ngươi." Thái Hậu cũng cảm thấy tâm trạng mình giờ có chút quá phận cuồng nhiệt. Thực ra, làm Hoàng hậu nhiều năm như vậy, không có con nối dõi nàng cũng không quá để tâm. Nhưng vừa thấy Tổ An ôm cô bé tiến cung, sâu thẳm trong lòng nàng cuối cùng bị xúc động mạnh mẽ.
Trong khoảnh khắc đó, cảm xúc bị dồn nén bấy lâu của nàng bộc phát hoàn toàn. Hóa ra từ trước đến nay mình thực sự rất thích trẻ con, chỉ là trước đây không muốn sinh cho Triệu Hạo. Đồng thời, Triệu Hạo xuất phát từ việc kiểm soát quyền thế của Liễu gia, Liễu gia vốn là môn phái Song Hậu. Nếu cả hai Hoàng hậu trước sau đều sinh hoàng tử, vậy quyền thế Liễu gia sẽ không còn cách nào quản thúc. Cho nên nàng cũng qua loa cho xong chuyện.
Nhưng lúc này, tâm trạng làm mẹ lần đầu tiên mãnh liệt.
Tổ An rơi vào trầm mặc. Người khác thì không sao, nhưng thân phận Liễu Ngưng thực sự quá đặc biệt.
Một khi Thái hậu sinh con, đây tuyệt đối là scandal lớn nhất, dù là trong sách lịch sử cũng xếp hàng đầu.
Hơn nữa, nó sẽ dẫn đến một loạt sự việc khó lường, ví dụ như phản loạn của phiên Vương lần này.
Cảm nhận được sự trầm mặc của hắn, sắc mặt Thái Hậu tối sầm. Tuy nhiên, rất nhanh nàng lại lộ ra nụ cười quyến rũ: "Đùa ngươi thôi, tỷ tỷ còn trẻ như vậy, đương nhiên càng thích chơi. Trẻ con là thứ phiền phức nhất."
Tổ An sao có thể không phân biệt được đây là lời thật hay lời nói dối. Ban đầu, đối phương quan tâm đến việc mượn cớ như vậy, hắn chỉ cần thuận theo ý nàng là chuyện này có thể bỏ qua.
Tuy nhiên, hắn vẫn vuốt má Thái Hậu, trịnh trọng gật đầu: "Tốt!"
"Cái gì tốt?" Giọng Thái Hậu run lên, có chút không dám tin.
"Đương nhiên là sinh đứa bé." Tổ An cười rộ lên.
Nghe hắn nói như vậy, Thái Hậu trở nên hoảng hốt.
Nàng vạn lần không ngờ đối phương thực sự sẽ đồng ý. Có khoảnh khắc, nàng cảm thấy đời này giá trị.
Năm đó nàng vẫn là Hoàng hậu cao cao tại thượng, đối phương chỉ là tiểu Tú Y. Bước chân ra bước kia năm đó thực sự rất bất an.
Sau đó cũng băn khoăn, đối phương rốt cuộc là tham quyền thế địa vị của nàng, hay chỉ tham sắc đẹp thân thể nàng.
Tuy nhiên, sau khi ở chung lâu, nàng phủ định khả năng trước. Nhưng nàng thấy bên cạnh đối phương còn có những hồng nhan tri kỷ trẻ tuổi, xinh đẹp như vậy - dù nàng tuổi tác không già chút nào, cũng là mỹ nhân nổi tiếng trong Kinh Thành, nhưng cuối cùng không phải những tiểu cô nương thanh xuân kia. Cho nên khả năng thứ hai nghĩ càng ngày càng mãnh liệt.
Khi trời tối người yên, nàng thường phải hỏi chính mình, A Tổ đối với nàng thực sự đáng yêu không?
Mỗi lần ý nghĩ này vừa nảy sinh liền bị nàng bóp tắt, nàng hoàn toàn không dám nghĩ kỹ.
Nàng dù sao cũng là một phụ nữ trưởng thành, lý trí nói cho nàng không cần thiết phân rõ như vậy, cũng không dám suy nghĩ quá rõ ràng. Mọi người vui vẻ ở cùng nhau là được.
Nhưng cho đến khoảnh khắc này, nàng chợt phát hiện trong lòng đối phương vậy mà thực sự có nàng, sẽ chăm sóc tâm trạng nàng, sẽ vì nàng cân nhắc. Điều này đã đủ rồi.
Nghĩ đến đây, nàng lại thoải mái: "A Tổ, thân phận thiếp thực sự đặc biệt. Thiếp mà sinh con sẽ mang đến quá nhiều phiền phức. Ngươi có lòng này, thiếp đã rất thỏa mãn rồi, cảm ơn ngươi."
Tổ An kéo nàng vào lòng: "Không sao, dù có bao nhiêu phiền phức, ta cũng ngăn cản được."
Thái Hậu còn muốn nói tiếp, nhưng đối phương thực sự quá mạnh mẽ. Nàng vốn đã chia xa ba năm, lúc này đâu còn cự tuyệt được nữa, hoàn toàn bị đối phương châm lửa.
Nàng nhìn long ỷ bên cạnh, mặt đỏ bừng lên khá nghiêm trọng.
Tên này dường như mỗi lần ở trên chiếc ghế này đều kích động hơn bình thường, hơn nữa còn không cho nàng cởi phượng bào trên người...
Lúc này, cách đó ngàn dặm, tại Phượng Lao Quan, trong doanh trại phản quân, Yến Vương đang cùng Quảng Lăng Vương đứng trên cao nhìn xa, nhìn những binh lính phòng thủ nghiêm mật trên cửa thành phía xa, không khỏi cảm thán: "Bích Linh Lung nữ nhân này thực sự có bản lĩnh. Nếu không phải nàng quyết định nhanh như vậy, cho thêm ta một ngày thời gian, ta đã đột phá Phượng Lao Quan rồi. Lúc này, thiên hạ đã lại trở thành giang sơn của Triệu thị ta."
"Nàng quả thực có chút bản lĩnh, nhưng vẫn chỉ là một nữ lưu mà thôi. Dù là trong nội bộ triều đình, vẫn có rất nhiều người không phục nàng. Yến Vương không cần lo lắng. Giằng co ở đây có lợi cho chúng ta. Đến lúc đó, khắp thiên hạ đều sẽ rục rịch. Hơn nữa, bây giờ trong Phượng Lao Quan cũng lòng người không đủ. Đã có không ít người trong bóng tối liên lạc với chúng ta. Muốn phá quan chắc không lâu nữa." Quảng Lăng Vương Triệu Nguyên cười rộ lên.
Yến Vương nhíu mày: "Thực ra chỉ là một Bích Linh Lung ta không quá để tâm. Nhưng kéo dài thêm một ngày, trong lòng ta càng bất an. Ngươi nói Tổ An cái tên đó có thể còn chưa chết không?"
Nghe đến cái tên đó, Triệu Nguyên cũng nhướng mày, nhưng vẫn nói: "Yến Vương không cần lo lắng. Nhiều năm như vậy, nếu như hắn không chết sớm đã trở về rồi."
"Hơn nữa, bây giờ thanh thế chúng ta đã thành, có được một triệu đại quân, không phải năng lực một người có thể ngăn cản được."
Yến Vương có chút do dự: "Thế nhưng cái tên đó thực lực quả thực có chút khủng bố. Hắn có lẽ không cách nào trực tiếp đối mặt một triệu đại quân, nhưng nếu như xuất thủ đánh lén chúng ta, e rằng vẫn làm được."
"Yên tâm, dù là hắn thực sự trở về, ta cũng có biện pháp đối phó hắn." Triệu Nguyên cười đến có chút thần bí...
Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Hà Nguyễn
Trả lời1 tuần trước
Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi
Tiên Đế [Chủ nhà]
5 ngày trước
ủa bạn có báo nhầm chương không?
Phách Thiên
Trả lời4 tuần trước
Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá
Kugiant
3 tuần trước
Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi
Tử Thần Hades
1 tuần trước
kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Lại đăng cái gì nữa!
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Đăng lộn sang truyện nào thế ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời2 tháng trước
Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
Snow Kuribo
Trả lời2 tháng trước
Chap 2738 lộn r ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.
Kugiant
Trả lời2 tháng trước
Truyện này ngừng ra chap rồi à ad