- Tôi giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Ơ sao bạn lại tiếp mỗi mềnh vậy?"
- T: "Vì tự dưng cảm giác có gì đó hấp dẫn!"
- Tôi than: "Trời..."
- T: "Hi hi! Dù sao em cũng cảm nhận anh tới từ xa rồi."
- Tôi: "Híc! Không ngờ em dự cảm ghê quá. Anh cũng linh cảm em sẽ ra đợi anh."
- T nguýt dài: "Xạo nữa. Anh tính kế mà còn giả bộ linh với chả cảm!"
- Tôi: "Thôi đừng ép nữa anh chịu thua. Dù sao anh cũng phải cám ơn vì em đã ra và không đá anh như mấy thằng khác."
- T: "Em nói ngay lần trước mà! Anh có gì rất đặc biệt làm em bị thu hút.... như ma lực ý!"
- Tôi điêu đứng: "Làm như anh phù thủy đi thôi miên bắt cóc trẻ con."
- T cười: "Không anh có cái gì đó khác người! Em chỉ biết vậy."
- Tôi nói một cách vô thức: "Anh không nhận ra em à! Anh chỉ nghĩ mình thích sao làm vậy không thích bị cưỡng cầu hay bị ép buộc. Nó hình thành thói quen hành động và lời nói của anh. Anh ghét bị kìm chế lắm nên anh hay thường có những suy nghĩ kiểu bộc phá và mới lạ. Đôi lúc nó làm người ta khó chịu, cả căm ghét nữa nhưng anh kệ vì anh thích thế."
- T: "Anh nói vậy là anh đã tự biết mình khác người rồi!"
- Tôi gia vờ nhìn chủ quán để T chú ý: "Thôi đi ăn trưa rồi xem film nhỉ? Ngồi lúc nữa thằng chủ quán nó xách chổi lùa!"
- T ngạc nhiên: "Sao kì vậy thích thì ngồi chứ. Ai tự dưng lùa!"
- Tôi liếc qua liếc lại rồi ngoắc ngoắc em lại gần trong khi mặt thần bí: "Nó sợ anh nổ quá xụp hết quán." (Rồi cười thật to)
- T cũng phì cười một lúc mới nói: "Nổ quá hèn chi đi chung với hai anh H và Bomb... người ta sợ là phải."
- Tôi: "À giờ em thích ăn kiểu gì đây? KFC, búp phê, hàng quán như sinh viên, hay là ghê hơn nữa về nhà anh... anh nấu cho xem!" (Cười mỉm và chăm chú chờ đợi T trả lời)
- T cũng giả bộ rùng mình: "Thôi không dám về nhà anh! Sợ bắt cóc. KFC đi nhanh gọn lẹ rồi chơi cái khác."
- Tôi: "Ok con dê. Nào vi vu tiếp cô em."
Tôi sẽ không kể về lúc đi ăn hay đi xem film vì viết ra nó dài lắm. Mà mọi người cũng biết gặp gái lần đầu không kể chuyện tào lao về bản thân thì cũng về chuyện gia đình, cuộc sống, học hành; v,v,v... Tôi và T thì không khác mấy. Chủ yếu tôi chỉ nói về hai thằng bạn thân và thời gian nhỏ đùa nghịch vô tư, còn T thì thật sự rất ít chuyện để nói cho tôi vì cô ấy quá ít kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng cao trào là khúc sau khi xem film về; đây là kỉ niệm khó phai. Và tôi sẽ luôn nhớ và cất giữ thật tốt trong tim để nó không bao giờ phai nhòa.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi Ký] Chiều Hoàng Hôn Năm Ấy