Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

Sau khi xong phim thì hình như là 7h thì phải. Cô ấy cảm giác mệt vì lần đầu tiên đi chơi từ 12h trưa tới gần 7h tối. Cũng là lần đầu cô ấy cười không dứt vì những thứ tôi nói.

Hai đứa đang lang thang chỗ khu chợ đêm Bến Thành, giờ này người ta đã bắt đầu dọn đồ ra bán rồi nên rất la sầm uất và náo nhiệt. Tôi chọn chỗ này vì đó là bản năng cua gái nó trỗi dậy thôi. Chứ thật ra tôi cũng không có hứng thú gì cả.

"Ai cao thủ cua gái cũng biết để nắm tay và hôn một người con gái đang tán tỉnh là đã vượt qua 2/3 chặng đường tiến tới thành công."

Thật sự T rất thích chỗ này, cô ấy thấy lạ và mới nên tan hết mọi mệt mỏi... cứ chạy bên này chạy bên kia rất là trẻ con. Luôn miệng bảo tôi mua cái này cái kia cho em. Nhìn em đúng là một thiên thần vừa hạ phàm; trong lòng tôi dâng lên cảm giác ngọt ngào xen lẫn ân hận. Ngọt ngào vì tôi đã yêu em, ân hận vì trước đây từng dự định lừa dối một cô gái ngây thơ như thế.

Rồi tôi cũng đã đạt được mục đích mà con cao hơn như thế... nguyên nhân do em quá vui không để ý một chị bán hàng trái cây đèo gánh hai bên xe và chạy khá nhanh sát khu người đi bộ. Tôi thấy thế vội vàng nắm tay kéo em vào lòng và lưng tôi quay ra hướng chiếc xe chạy qua. Một sự va chạm giữa tôi và chiếc xe... có lẽ là một vết rách sau lưng áo và một vết thâm hơi dài.

Mới đầu T rất hoảng ngước nhìn lên thì tôi đã mỉm cười, em cũng nhoẻn nụ cười chết người với tôi. Và nhân dịp em vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra tôi nắm tay em dắt đi mà trong tim đập dữ dội và cùng cảm giác đau đớn từ vụ va chạm.

Mới đầu em ngại vì tôi nắm tay một cách bất ngờ. Em định rút tay ra thì tôi nắm chặt tay em với câu nói: "Thấy hậu quả khi quá vui chưa? Để anh dắt qua đoạn này rồi chạy nhảy tiếp được không?"

T cúi đầu rồi cũng để yên tay cho tôi nắm cùng với chữ: "Dạ" rất nhỏ nhẹ và đầy ngượng ngùng. Có lẽ em cũng như tôi cảm giác được tình cảm hai bên dành cho nhau...

Riêng tôi, tôi lại thấy vui vì đã lâu không nắm tay một người con gái, bàn tay mềm mại, ấm áp, nhỏ nhắn và hình như đang run lên nhè nhẹ như bị kích động.

Qua đoạn đường đông đúc ấy tôi lại thả tay em ra như lời nói để em tiếp tục vui chơi, còn tôi đi một khoảng xa xa vì giờ tôi mới biết vết rách sau lưng không hề nhẹ... có lẽ máu đã ra ướt áo. Thật may mắn hôm ấy tôi xài áo sơ mi đen, quần jean.

8h10 cô ấy có vẻ mệt thật vì vui chơi quá mức

- Tôi tiến tới và nói : Mệt rồi! Muốn ngồi nghỉ uống nước rồi tiếp không em?

- T thở một hơi nói nhanh: Vâng! Nghỉ xíu chơi tiếp nha anh. Hôm nay vui thật!

- Tôi nắm tay dẫn em đứng sát vào chỗ bán hàng rồi dặn dò: Rồi! Đứng đây, anh mua bịch nước mía cho uống. Cấm chạy nhảy lung tung nghe chưa!

- T bĩu môi kiểu hờn giận: Làm như người ta con nít không bằng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN