Hôm nay chán tặng luôn 2 part xàm xàm.... Đọc có sượng thì cứ :gach:
Chở T tới quân khu 7 để trượt patin thì đông quá toàn mấy đứa nhóc nhóc chật chỗ nên T cũng ngại. Tôi chợt nhớ rằng hôm nay thứ 7, chỗ ấy mở triển lãm kế bên người ta tới đây đông vừa để đi xem tiện thể chơi giải trí. Thấy tình trạng thế tôi thở dài vì bể kế hoạch nên hỏi ý kiến T.
- Tôi: Đông quá chật chội không tập được? Hôm khác được không?
- T vuốt ngực: May quá không phải té bầm dập rồi.
- Tôi chợt hiểu ra: À hóa ra cô đã không muốn tập rồi. Không sao hay giờ tới xem triển lãm!
- T vui vẻ: Hì hì! Em đã nói sợ té rồi mà. Đi nhanh anh, xem triển lãm nào. (T vội vã nắm tay tôi kéo đi, dù không biết đường)
- Tôi kéo lại: Khoan! Để anh gửi đồ đã, còn gửi xe. Bình tĩnh. Anh có bắt em tập nữa đâu.
T mắt thì cứ nhìn vào chỗ triển lãm hối thúc, tôi không hiểu được tại sao cô ấy thích mấy chỗ đông đúc náo nhiệt, xong xuôi mọi thứ hai chúng tôi cất bước vào khu triển lãm gần Công Viên Hoàng Văn Thụ
- Tôi: Sao đi tới nơi này bao giờ chưa?
- T lắc lắc đầu: Chưa!
- Tôi ngạc nhiên: Nơi này nổi tiếng ở HCM mà em. Ít ra bạn em cũng phải nói chứ!
- T xụ mặt: Có nghe nhưng chưa bao giờ tới vì ba má không cho.
- Tôi: Uh! Vậy hôm nay anh dẫn đi cho xem. Nhớ im lặng! Sau này dẫn đi nữa.
- T sáng mắt: Hứa nhé! Em bí mất tuyệt đối luôn.
Nói xong em nhí nhảnh nắm tay tối kéo vào cửa và hai chúng tôi loanh quanh trong đó cả 20p rồi đi ra. Khuôn mặt em luôn kiểu mới lạ và đầy cuốn hút làm tôi cũng lây theo.
Thôi không lan man chỗ đó nhé vì ai đi vào đó 1 lần rồi lần 2 là chán bỏ xừ ra rồi. Tôi vì T đi lần đầu nên mới vào, chứ từ lớp 9 tới giờ trốn vào đó mấy chục lần rồi thuộc hết địa điểm. Nên khi T đi được 1 vòng tôi bèn rủ cô ấy đi dạo công viên (cấm nghĩ bậy nhé, hồi ấy tuy đã già đời nhưng vẫn trong sáng không phải vào bụi hú hí nhá). Dạo ở công viên Hoàng Văn Thụ thì nói thật một từ "chán", thà vào triển lãm nó vui hơn nhưng vì T muốn thử xem cảm giác thế nào nên đành chiều một lần. Và từ đó về sau tôi chỉ đi vào dịp tết ta để mua một số thứ nhà em cần.
Dạo được nửa vòng thì tôi đành phải cua lái qua bowling, thôi xin cắt luôn nhé. (Chơi bowling thì ai đã biết thì thôi, còn ai chưa thì lên google search dùm... tôi lười viết.)
Chơi bowling theo giờ là thuận lợi nhất, vì chơi vui chứ không phải cá cược hay đông người. Nên T sức yếu chỉ chơi dc 30-40p là thở hồng hộc, hai má ửng hồng nhìn dễ thương cực. Và vì cái hình ảnh ấy mà mấy thằng đực xung quanh cứ liếc nhìn liên tục cho tới khi bọn tôi về. Công nhận hồi ấy cảm giác có bồ đẹp nó sướng thật; một thời trẻ trâu oanh liệt và mãi tới giờ vẫn hãnh diện vì em.
Nhìn đồng hồ thì mới 9h10p tối! Thấy không còn gì nữa định rút về T thì tình cờ ngang qua công viên Lê Văn Tám. Do thấy còn sớm nên tôi mới chạy lòng vòng cho có thêm thời gian thì T đột ngột níu áo tôi
- T hỏi: Anh nghe gì không?
- Tôi hỏi lại: Anh có nghe thấy gì? À nhạc... Có gì lạ đâu?
- T hối: Ghé vô gửi xe đi!
- Tôi khó hiểu: Chi vậy?
- T vẫn hối: Thì làm đi!
- Tôi: Rồi!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vị tình đầu