Logo
Trang chủ
Chương 37

Chương 37

Đọc to

Gửi xe trong công viên, T kéo tôi theo tiếng nhạc thì ra ở ấy có chỗ dân chúng đang tập nhảy. Ôi! Tim tôi đập thình thịch, đầu óc rối loạn: "Ôi! Mình éo biết nhảy, mà bắt nhảy thì khác gì làm trò cười". Nhưng T cứ kéo lại gần chỗ đám người già có, trẻ có đang chăm chú nhìn vài chục người đang nhảy theo tiếng nhạc.

- T mở lời: Nhảy không anh?

- Tôi ngại ngùng: Anh đâu biết nhảy đâu?

- T: Thì em chỉ!

- Tôi thoái thác: Ngại lắm! Mà đông người.

- T chỉ vào đám người: Họ cũng đâu biết nhảy đâu. Chỉ cần chỉ 5p là được.

- Tôi vẫn thoái thác: Nhưng anh vẫn ngại...

- T trả treo: Anh tập em xe đạp được không lẽ cái này anh không làm được.

- Tôi chạm lòng tự ái: Chơi luôn! Em chỉ đi.

Sau 10p vừa được T chỉ vừa nhìn học trộm, tôi cũng nhảy với T một bản nhạc nhẹ (google search mãi mới thấy kiểu nhảy này :salsa). Công nhận nhảy chung với T mới biết em nhảy siêu giỏi, và rất chuyên nghiệp.

- Tôi vừa nhảy vừa hỏi: Nhà em dạy à ?

- T: Uhm! Nhỏ ba dạy để có đi đâu thì biết.

- Tôi nói ngại ngùng: Chắc anh phải học nhiều vụ này rồi, nhỡ có gì không làm em mất mặt.

- T: Lo gì anh! Em chỉ vài tháng là biết thôi.

- Tôi đợi nhảy vài lần rồi chối: Ờ! Thôi anh không muốn nhảy nữa. Ngượng quá.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Ác Mộng Kinh Tập
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN