Logo
Trang chủ
Chương 41

Chương 41

Đọc to

- T vẫn còn lo lắng: Có sao không anh?

- Tôi nghiêm túc lại: Có nếu em vào phá lung tung và không nếu em làm nhẹ nhàng.

- T hơi sợ: Vào với em cho đỡ sợ.

- Tôi nhăn mặt: Có khi nào lục đồ gọi người tới chứng kiến không? Thôi cũng được anh đứng kế cho em đỡ lo được chưa?

T cũng yên tâm rồi hai đứa lò mò vào phòng thì em bắt đầu tìm, tôi chỉ muốn hét lên: "Trời ơi! Lục đồ mà như càn quét thế kia lát sao dọn lại" nhưng vì lạ phòng là một, hai là T làm nên tôi nắm tay giữ lại bảo quan sát xung quanh trước thì. Hỡi ơi cái chìa khóa nó nằm chình ình ngay kế bên chỗ treo quần áo.

- Tôi cốc đầu T rồi than: Ôi ăn trộm dởm nhất thế giới, vào phòng người ta lục thì phải nhìn trước nhìn sau rồi mới ra tay, mà ra tay thì phải làm nhẹ nhàng sau khi xong mới dọn lại được hiểu chưa?

- T lúc này bình tĩnh vặc lại: Tại anh chỉ không rõ khiến người ta bối rối, sợ chết khiếp. Còn bình phẩm này nọ. Lấy lẹ chuồn không thì mệt chuyện.

Hai chúng tôi lấy chìa khóa, êm ru rút ra khỏi phòng ba T và lên sân thượng. Trên sân thượng nhà T có hai suy nghĩ ùa ngay vào đầu:

1/ Đứng đây nhìn có thể trông ra rất xa, và tầm nhìn bắn pháo hoa năm mới cực tốt.

2/ Xung quanh sân thượng toàn cây, ở giữa có bộ bàn ghế và dù như kiểu che nắng. Ôi lại quá sướng, chỗ tốt tha hồ nhậu đêm, hóng gió đêm...

- Tôi quay qua T thốt lên: Cảnh đẹp, địa điểm đẹp vậy mà không sử dụng lãng phí quá em ơi!

- T cũng cảm thán theo: Vâng!

- Tôi: Sắp 5h chiều rồi! Ngắm mặt trời lặn luôn ha. Đợi anh chạy xuống lấy 2 ly nước ngọt tha hồ vừa uống vừa ngắm!

- T vẫn nhìn phía mặt trời, trả lời vô thức: Phiền anh vậy.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ký sự xóm trọ
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN