Khi xuống lầu không quên nhìn lại, trái tim tôi lần nữa loạn nhịp, đập loạn xạ, cô ấy lại toát lên một vẻ đẹp khác: vẻ đẹp của sự dịu dàng, ấm áp xen lẫn sự cô độc, yếu đuối. Lúc ấy nếu cho tôi cơ hội lần hai, tôi sẽ quay lại và ôm cô ấy thật chặt .Nhưng vì tôi không đủ dũng cảm khi ấy nên đã bỏ qua một cơ hội hiếm có.
Đành chạy nhanh xuống nhà và lao lên lại trong vòng 2p. Tôi nhẹ nhàng đặt hay ly nước xuống; lần này đủ dũng cảm để tới đằng sau và ôm thật chặt T. T cũng cảm nhận được nên lui thật sát vào lòng tôi và hai tay cầm tay T cầm tay tôi thật chặt. Thời gian trôi qua thật chậm, cả hai cứ như vậy mà đứng....
- Bỗng T cất tiếng: Anh à! Đừng rời em nhé. Em sợ mất anh lắm! Hứa với em nhé!
- Tôi ôm chặt hơn thủ thỉ: Anh hứa! Mãi mãi không xa em được chưa Mèo Lười!
- T cười húc híc: Ngoéo tay anh nhé! Để cả hai không được phản bội.
- Tôi cười: Lớn rồi mà còn tin sao?
- T ngước mặt nhìn tôi: Ngoéo tay là phụ, chính là hành động, tấm lòng. ( rồi cô ấy đưa ngót út ra chờ đợi)
- Tôi cũng đưa ngón út ngoéo tay T: Anh hứa sẽ không rời xa em.
- T lại vùi trong lòng tôi: Anh lại mang cho em hạnh phúc rồi. Em làm sao có thể quên được đây. Bắt đền anh đấy! Sao anh cứ gieo thương nhớ vào lòng em. Em ghét... ghét...ghét anh!
- Tôi cười sung sướng: Thế anh lấy nhíp gắp hạt mầm đó ra khỏi tim em nhé!( đưa tay đặt gần gần tim T)
- T lấy tay che lại: Không! không cho! Em thích trồng rồi sao?
- Tôi: Thì anh đành giúp em chăm sóc chứ sao nữa.
- T hứng hở: Hứa đấy nhé. Giúp em đấy.
- Tôi than: Anh hứa! Thôi nhá mùi mẫn quá... tí nữa chắc anh không về nổi.
- T: Anh này! Phá hết không gian lãng mạn.
- Tôi: Không phá thì nước nó tan hết kìa chị ơi.
- T giận: Thì chậm xíu có sao đâu?
- Tôi: Thì giờ ngồi uống nước, ngắm mặt trời lặn không được sao?
- T giọng nhõng nhẽo : Hông thích! Thích lúc nãy cơ. Bắt đền đấy. Đền lại lúc ấy đi.
- Tôi: Vậy thì chọn chỗ này làm nơi đây làm chỗ gặp nhau nhá. Ngày nào đẹp, có hứng gọi anh tới!
- T: Hứa đấy! Xem như anh mắc lừa em rồi!
Vâng đấy là câu chốt kết thúc ngu nhất mà tôi đã nói ra. Hậu quả ngày nào cũng bị bắt lên ngắm chung, chưa kể cả sáng sớm mỗi ngày thứ 7 và CN( nếu T dậy sớm).
Vậy là xem như tôi và T đã có chỗ riêng để gặp mặt, và nó xuyên suốt cả 3 năm ở VN. Tôi không thể đếm và nhớ bao nhiêu lần T bắt tôi ôm như lần đầu chỉ vì muốn lấy cảm giác đó, và bao nhiêu lần T nằng nặc bắt tôi phải cõng đi lòng vòng trên ấy khi trời mưa nhẹ.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Thần Chúa Tể (Dịch chuẩn)