Tôi cười hạnh phúc, xoa lưng em một hồi rồi kêu em đi thay quần áo đang mặc vì như thế một lúc nữa sẽ cảm lạnh. Tôi thì lại phải xuống nhà lấy bộ khác. May mắn là lúc ấy mang tới ba bộ, không thì quần chíp cởi trần rồi.
15 phút sau T xuống nhà khi tôi đang ngồi sopha coi film. Em nhảy vào ngồi kế tôi, không quên kéo lấy tay phải tôi mà cắn, vặt, nhéo để trả thù vì mình vừa bị cướp mất nụ hôn đầu tiên. Tôi đau nhưng chỉ cười trừ vì biết nói ra sẽ làm em ngại và thẹn...
Quay đầu lại thấy em lại thay bộ khác y như bộ màu hồng nhưng lần này là màu xanh da trời lạt (không biết tả thế nào... không phải xanh đậm cũng không phải xanh nhạt), tóc em lần này búi cao cột trên đầu để lộ cái cổ trắng ngần... nhìn em mê mẩn thì đột nhiên
- T cấu tay tôi thật mạnh: Nhìn em gì mà mệ mệt vậy?
- Tôi chọc: Sao anh nhìn em càng lúc càng thấy em xinh đẹp thế này? Anh chết mất thôi! Anh tự hỏi lòng mình: "Anh đang tỉnh hay chiêm bao? Nếu chiêm bao thì anh mong mình đừng thức giấc, còn nếu tỉnh thì hy vọng nó là chiêm bao."
- T đỏ mặt: Anh đừng đề cao em thế! Em ngại lắm.
- Tôi trêu em: Anh có được diễm phúc thế này là do anh ăn chay trường hay là kiếp trước anh mắc nợ em. Bây giờ anh phải trả cả một đời nhỉ?
- T: Anh đừng phỉnh em nữa. Em sợ tim em chịu không nổi.
- Tôi tắt tivi rút mp3 đưa tai nghe cho em: Hai bài này anh vừa tìm được trên mạng. Nó tuy không nổi bằng Ưng Hoàng Phúc, HAT, Lương Bích Hữu nhưng nó lại hợp với chúng mình bây giờ.
[Link bài hát 1]
[Link bài hát 2]
- T im lặng lắng nghe: Hai bài này tên gì vậy anh. Cho em tên bài hát, em save về nghe lại.
- Tôi cười cười: Thỏ Con Chiên Bánh và Nấm Lùn Di Động.
*Chú thích tí nhé: Hai bài này tuy không nổi vào lúc tôi bắt đầu học lớp 11, nghĩa là 9 năm trước, nhưng khoảng giữa năm đó trở đi là thời gian huy hoàng của hai bài này.
- T cười cười: Bài "Thỏ Con Chiên Bánh" sao giống như anh đang muốn tỏ tình em vậy? Còn bài "Nấm Lùn Di Động" nghe vui vui, trông giống em dễ sợ!
- Tôi nháy mắt: Hì hì! Thật ra anh thấy tình trạng lúc em cầm dù ra như cây nấm lùn ý nên anh mới đưa cho em bài này.
- T đấm cạnh sườn rõ đau: Anh... Cấm gọi em là nấm lùn... Em chỉ thích là Mèo Lười ngây ngốc của anh thôi! (lại dụi dụi đầu vào ngực tôi)
Tôi vẫn không thể quên mùi cơ thể của T cho tới bây giờ, hương hoa lan nhẹ nhàng. Đó là lý do tại sao ở nhà tôi có rất nhiều chậu hoa lan, vì lý do gì thì các bạn tự hiểu ha. Tôi không cần giải thích.
- Tôi: Uh! Mèo Lười ngốc của Khủng Long!
- T choàng dậy nắm tay tôi kéo lên lầu: Đi với em.
- Tôi thoáng nghĩ: "Không lẽ vào phòng abc xyz" nhưng vẫn hỏi: Đi đâu mà lên lầu!
- T thoáng cười: Lên sân thượng tắm mưa tiếp.
- Tôi cũng cười: Không lẽ bắt anh nhảy dưới mưa cùng em để chịu phạt cái hôn hồi nãy sao?
- T bấm tay tôi rõ đau: Đúng rồi đó! Anh rất giỏi trong việc dự đoán hình phạt của mình. He he he (lần đầu nghe kiểu cười man rợ này).
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Dị Thế Tà Quân