Logo
Trang chủ
Chương 58

Chương 58

Đọc to

Nói xong câu đó, tôi xách cặp và xe đạp ra khỏi nhà. Kệ má chửi rủa, quá quen điệp khúc này rồi; bỏ đi 2 ngày thế nào cũng gọi về nên tôi lờ và phóng xe về nhà riêng mà thằng bạn nó cho tôi ở ké.

Ngày hôm sau, 5h chiều! Tôi vẫn không chịu đi học, vẫn ngồi ở quán net cũ. Cũng chờ xem má có tới không? Lần này má không tới mà mãi tới 6h thì T tới. Tôi ngạc nhiên, giờ này cô ấy đang học thêm Hóa sao lại ra đây. T lầm lũi đi vào, kéo tay tôi, tôi đẩy nhẹ tay ra rồi đứng dậy chỉ em đi theo rồi ra quán cafe kế bên.

- Tôi: "Oh! Hôm nay tiểu thư cúp học, bắt chước kẻ xấu này sao?" (cười mỉa mai)

- T nhìn thẳng mặt tôi và hỏi: "Sao anh đối xử với má, với em như vậy?"

- Tôi thản nhiên: "Ủa giờ em mới biết hả? Đã 12 năm từ hồi anh còn là một thằng nhóc mẫu giáo tới giờ. Bộ em ngạc nhiên khi thấy anh vậy sao?"

- T giọng lạc hẳn đi: "Xin anh đừng vậy nữa!"

- Tôi vẫn lơ: "Đừng vậy, là đừng gì?"

- T: "Đừng đối xử với má anh vậy nữa? Má anh buồn lắm."

- Tôi cười to: "Buồn à! Thế buồn bằng thằng này không? Có thất vọng bằng thằng này không? Mà không liên quan, em tới đây chi, giảng đạo à, hay là muốn cúp học đi chơi chung?"

- T: "Em tới đây vì má anh nhờ tới. Em nghe vụ hôm qua nên em muốn nghe lại lần nữa."

- Tôi lạnh giọng: "À! Muốn nghe từ chia tay chứ gì? Uh! Chia tay đi, dù sao quá hạn 2 tháng làm người yêu rồi mà. Em không phải nhìn thấy một thằng bất cần đời này đâu. Thôi anh quay về chơi game tiếp, em tự kiếm đường về nhé. À quên, em muốn nói thêm với má anh vụ anh đi net, cúp học này nọ thì chắc khó. Anh đã biết cách tránh mấy thằng thám tử em nhờ để theo dõi anh rồi. Mà anh cũng không quan tâm vì em chả có gì với anh."

- T run run: "Anh... anh..."

- Tôi: "Thôi về đi! Nhà đợi em đấy. Tạm biệt!" (Tiện tay giở lưng áo cho T thấy) "Xem như anh nhận cái này, như lời nhắc nhở anh làm một chuyện phí công!"

Tôi bỏ đi một mạch mặc kệ T nhìn theo chằm chằm, nước mắt tuôn rơi. Khi tôi quay xe lại vẫn thấy T nhìn tôi, tôi gật đầu chào rồi phóng thẳng.

À nói với các bạn biết, lúc ấy tôi có một cô bạn lớp 11 chơi rất thân, người này tôi thích từ lớp 10 nhưng vì cô ấy có quá nhiều vệ tinh theo, nên tôi chưa có cơ hội bày tỏ tình cảm với cô ấy. Ngay cả đi học thêm Toán, Lý, Hóa tôi cũng muốn đi chung với cô ấy vì cô ấy rất hiểu lòng tôi, và rất chịu nghe tôi bày tỏ tâm sự chuyện nhà, chuyện đời, lặt vặt. Nhưng tôi không nói chuyện người yêu tôi hiện tại.

Có lẽ sau khi nói mấy lời phũ phàng với T, tôi tìm cô bạn 11 gọi là Ngốc nhé; đây là biệt danh để khỏi tìm info tiếp. Hồi ấy 12 tôi hút thuốc lá rất nhiều, nhiều tới mức mà người ta tưởng tôi nghiện lâu ngày. Vừa tâm sự với Ngốc tôi vừa cảm giác... nếu T là Ngốc thì tôi đã không phải buồn. Với T tôi còn giấu diếm nhưng với Ngốc tôi nói rất nhiều, có lẽ là tất cả. Tôi thấy thoải mái mỗi lần tôi có cơ hội nói chuyện với Ngốc nên tôi đã siêng đi học thêm Lý với một mục đích được ngồi chung với Ngốc để được tâm sự, để được đưa đi, đón về nhà cô ấy... rồi tôi mới lặng lẽ lướt qua nhà người yêu cấp 2 và cuối cùng là đứng trước nhà T. Đều đặn trong suốt tháng hè cuối, ngày mưa cũng như ngày nắng. Trong lòng tôi lúc ấy chỉ có 3 thứ: thích Ngốc, hận H, yêu và giận T. Tôi đã so sánh, đắn đo lựa chọn giữa Ngốc và T... cho đến một ngày.... tôi nhận ra mình phải làm gì....

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN