Logo
Trang chủ
Chương 59

Chương 59

Đọc to

5 ngày cuối cùng của mùa hè. Khi tan học thêm Lý là 8h30 tối, mưa rất to. Tôi vẫn đi chung với Ngốc để đưa cô ấy an toàn về nhà. Tôi có sở thích không mặc áo mưa, Ngốc thì có nhưng tôi yêu cầu tắm mưa với mình. Ngốc đã đồng ý và hai người nói nhiều lắm, rồi tôi đưa cô ấy về nhà gửi cặp để mai lên lớp lấy. Không quên chúc cô ấy ngủ ngon rồi phóng qua nhà H để nhìn mặt cô người yêu cũ đã phá tan tương lai, hạnh phúc và giúp tôi thay đổi bản chất. Tôi chỉ muốn nhìn mặt cô ấy thôi vì tôi rất yêu H không quên được và khi đèn phòng cô ấy tắt tôi cũng lặng lẽ nhắm mắt để giọt nước mắt thù hận cùng mưa hòa tan rơi xuống, tôi nặng nề cất bước bỏ đi...

Vừa đạp xe, vừa để mưa xối mặt không ai thấy được tôi khóc, một thằng lạnh lùng đang khóc vì yếu đuối, vì hận. Tôi đạp vô thức một hồi chợt nhớ đã 10h30 mà chưa qua nhà T, xem em thế nào. Thế là đành quay xe lại đạp cho lẹ, vì tôi biết sau 10h45 em sẽ tắt đèn đi ngủ. Hối hả đạp giữa lòng cơn mưa nặng của SG và tới cửa ngôi nhà sang trọng quen thuộc. Nhìn lên tầng 4, tầng thuộc về T. Tôi thấy tim hơi nhói đau vì đã nặng lời với T, hối hận vì tức giận mà chà đạp suy nghĩ em. Dù sao cũng chia tay rồi, tôi tới chỉ vì thói quen.

-Tôi ngước lên phòng em nói nho nhỏ: Chúc em ngủ ngon nhé! Mèo lười. Anh nhớ em nhiều....

-Thình lình giọng T cất lên: Nhớ em! Sao anh không gọi em.

Tôi sững sờ nhìn vào xích đu thì ra T ngồi tắm mưa nhìn ra cửa. Tôi lạnh người, vừa ngại, vừa hận mình, vừa lo cho em; tận một phút sau tôi mới đáp lời

-Tôi nói với giọng lo lắng: Mưa sao em ngồi đây? Bệnh đấy vào đi?

-T giọng nhỏ nhẹ đầy buồn bã: Anh quên sao em cũng thích mưa nhưng chỉ ngồi khi có tâm sự thôi!

-Tôi lặng người rồi bước gần tới cửa: Mở cửa anh vào! Ba má em có nhà không?

-T trả lời hằn học và ra mở cửa: Không! Vừa đi nữa rồi.

-Tôi vừa dắt xe vừa trả lời: Uhm!

-T chợt đổi giọng: Em biết anh cả mấy tuần nay, ngày nào cũng tới trước nhà em. Em cũng ngồi đợi anh nhưng anh không thấy em.

-Tôi giật mình né tránh: Thói quen thôi! Sao hôm nay em mới trả lời?

-T: Bởi vì tới bây giờ em biết anh vẫn còn nhớ em, quan tâm em!

-Tôi cố lảng tránh: Anh đã nói tới vì thói quen. Không có gì hết.

-T bất ngờ nắm tay tôi, kéo xuống xích đu: Anh! Anh nói thật với em. Anh có yêu em không?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Đạo Phần Cuối
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN