Chủ nhật hôm sau buổi trưa đang ngủ thẳng cẳng, ngáy o o, nước miếng chảy tè le thì điện thoại réo vang. Ngáp một phát thật to, mở mắt thấy điện thoại của má T
- Tôi: Alo! Cô Khuê.
- Má T: Chiều nay qua nhà chú Hùng nha con. Chú bảo hôm nay cả nhà qua chú cho vui.
- Tôi: Dạ!
- Má T: À sáng giờ con T cứ năn nỉ cô giúp. Cô cũng phân vân, cô chỉ muốn hỏi cháu có đúng lời cháu nói tối qua không?
- Tôi cứng rắn: Cháu chắc. Cô có thể tin vào cháu.
- Má T: Được! Chiều nay cô sẽ nói thêm phụ vào. Nhưng cô nhắc, chồng cô, em chồng cô không đơn giản như cháu nghĩ. Cẩn thận và ghi nhớ những lời cô nói.
Tôi lạnh sống lưng vì đoán trước những gì về ba T và chú Tư. Tôi im lặng vài giây rồi trả lời để kết thúc cuộc gọi.
Chiều ấy cũng bình thường như bữa ăn lần trước, lần này vì ba T bị thất thế vì trong 8 người có mặt thì 6 người đồng tình tôi với T và mình ba T cô độc một hướng. Sau vài chục phút giằng co thì ba T cũng thua cuộc.
- Ba T: Được rồi, mọi người đừng ép nữa. Tôi đồng ý. Nhưng như tôi nói có gì xảy ra với con tôi. Tôi xử lý nó
Sau câu ấy thì không khí lại vui vẻ, mọi người nhâu bí tỉ, cười vui vẻ và tôi hòa đồng dần với nhà T. Khi người lớn say xỉn quay về thời quá khứ tôi kéo T ra ngoài ngồi nói chuyện.
- Tôi: Anh làm được rồi em thấy không?
- T nắm tay tôi: Em biết mà. Từ đầu em tin tưởng anh mà. Nhưng lời anh hứa em ghi sâu vào lòng đừng để em hay ai thất vọng về anh đấy.
- Tôi kéo em sát vào: Anh hứa....
Hai người nhìn nhau cười, kết thúc chủ nhật định mệnh để tôi kéo thêm tình cảm dành cho T.
Đề xuất Voz: Tán Gái Ở Nhà