Đây là đoạn tôi lấy toàn bộ từ trong nhật kí của em, và tôi cũng không cần phải đọc nó vì tôi vẫn nhớ từng chữ mà tôi đã nói với em đêm ấy...
Trong cuốn nhật kí trang đó em đã ghi tựa đề: "Ngọn nến và tình yêu" nên tôi xin lấy part này là "ngọn nến" nhé.
Đêm trung thu lớp 12, tôi thay đổi thói quen từ năm đó trở đi chỉ vì T.
Còn với em năm nào cũng có hứng thú muốn đi chơi lồng đèn như mấy đứa trẻ trong khu em nhưng vì chơi có một mình buồn chán và không có không khí nên chỉ đứng nhìn.
Và từ khi có tôi... em đã bắt tôi thực hiện cái thú vui trẻ nít nên mấy ngày trước em đã đe dọa sống chết phải đi với em đêm đó để dắt em đi cafe, xem khu vực bán lồng đèn, ăn bánh trung thu.
Khi ngang qua khu bán lồng đèn lần cuối để về nhà; em nhí nhảnh đòi tôi mua hai cái lồng đèn thật to và thật nhiều nến; rồi dẫn tôi lên sân thượng xếp nến thành vòng tròn thật to rồi kéo tôi vào ngồi trong ấy, bên cạnh hai chiếc lồng đèn đang sáng.
Rồi đột nhiên em nhìn xa chăm chú...
"Ngọn nến và tình yêu"
- Em hỏi anh: "Tại sao người ta thích dùng nến để tỏ tình? Và tại sao cây nến thường là biểu hiện của tình yêu?"
- Anh không trả lời em chỉ ngồi nhìn em một lúc lâu và nói: "Đợi anh xuống lấy một ít đồ để chuẩn bị rồi anh sẽ nói cho em biết tại sao?"
Một lúc sau anh bước lên và mang cho em một cây nến, một tờ giấy, một ly nước và một bao diêm.
Đầu tiên anh lấy bao diêm rồi thắp lửa lên cây nến. Anh bảo em cùng đi với anh chỉ đi và quan sát, anh nói: "Bây giờ anh đi thật nhanh và không cần che phía trước cây nến. Em thấy đấy gió sẽ thổi và làm tắt lửa. Nếu anh lấy tay che và tiếp tục đi, gió cũng sẽ thổi tắt nó. Bây giờ em và anh đi cùng nhau em hãy phụ anh che ngọn nến và đừng để gió thổi tắt nó!"
Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Tộc Chi Kiếp (Dịch)