SG đã chuyển mùa... những cơn mưa to dài đã không còn nữa, thay vào đó là thời tiết bắt đầu chuyển lạnh.
T dạo này ăn mặc trang điểm nhiều hơn trước. Có lẽ cô ấy sợ xấu, sợ già, sợ quê khi tôi cứ chọc: "Dạo này trông em hốc hác, xanh xao và già lắm đấy!" T im lặng về nhà và thay đổi khiến tôi không còn nhận ra như trước, trông em đẹp lên thật, sang trọng hơn nhưng không còn là cô gái trước mà tôi từng biết.
Một ngày qua nhà em, tôi đã góp ý...
- Tôi: Dạo này em ăn diện và trang điểm đậm dữ vậy?
- T ngượng ngùng: Vì anh bảo em xấu và già đó. Người ta thay đổi mà...
- Tôi khẽ nắm tay và nhìn mắt em: Ý anh không phải là bề ngoài cô bé ạ. Ý anh là sao dạo này em học nhiều quên ăn, quên ngủ đó. Em trông tiều tụy quá.
T im lặng định nói gì thì lại quay mặt vào bàn học... Tôi cũng im lặng theo đuổi ý nghĩ riêng. Có lẽ tôi hơi nặng lời với em, dù gì 12 là lớp quá quan trọng và áp lực với lứa tuổi cấp 3. Tôi dường như trái ngược với mọi đứa cùng lứa tuổi tôi; họ chăm chú vào học, học và học... còn tôi thì thấy nhẹ nhàng như đi chơi. Hằng ngày tôi tới trường ngủ những tiết nhàm chán và thức để chọc phá những tiết tôi thấy thích thú.
- Bỗng T quay lại hỏi: Anh! Muốn học nhóm với em không?
- Tôi nghĩ một hồi: Khi nào, tuần mấy buổi, bao nhiêu người hả em?
- T: 3 người thôi! Anh, em và con bạn thân với em. Tùy anh thích giờ nào, ngày nào rồi em mới hỏi bạn em.
Đề xuất Voz: Sóng Gió Năm 1979