Quay bước bỏ đi một cách lạnh lùng.
Tìm về lại những kí ức cũ, những kỉ niệm xưa để dứt lòng,
và cuối cùng là mái hiên lần đầu gặp nhau.
4 giờ chiều, sau 9 tiếng dầm mưa không dứt, lặng lẽ tới mái hiên để ngẫm lại tình cảm và để dứt lòng lần cuối.
Nhưng trời già thích trêu tôi lần cuối, bước vào mái hiên đã thấy có hai người đứng đó nói chuyện.
Tôi không để ý cho lắm, cho tới khi giọng cô gái cất lên:
- Cô gái: Anh biết không, cách đây 2 năm, có một cậu bạn làm quen em bạo lắm anh à?
- Thằng kia tò mò: Ghê vậy à? Kể anh nghe.
- Cô gái: Lúc ấy em bắt đầu lớp 7, cũng một buổi chiều tan học mưa như thế này.
Có một cậu bạn tới trú chung, cậu ấy nói là biết cách làm em bớt lạnh đó anh.
- Thằng kia hỏi: Cách gì?
- Cô gái: Nắm tay nhau và đứng thật sát sẽ bớt lạnh như vầy nè. (Cô ấy làm y như 2 năm trước từng làm với thằng ấy)
Tôi bật cười lớn vì nhận ra ai đó đang kể lại câu truyện hồi xưa.
Tôi cười không dứt cho tới khi anh thằng kia khó chịu.
- Người yêu H: Có gì mắc cười à?
- Tôi: Xin lỗi! Tự nhiên làm tôi nhớ kỉ niệm hồi trước y vậy.
- Người yêu H: Trùng hợp vậy sao?
- Tôi: Uhm! Nghe không? Tôi kể thử xem giống không?
Đề xuất Voz: Kỹ Năng Tán Gái Cao Cấp