Logo
Trang chủ

Chương 89

Đọc to

Ngày cuối cùng trong năm lớp 9, ai cũng kí tên nhau lên áo. Chỉ có tôi và H là chỗ khuyết duy nhất; cô ấy đã có chữ kí ai đó ngay tim còn tôi thì trống rỗng. Lặng người bỏ về nhà trong tâm trạng chán nản, cầm lá thư trong tay định xé bỏ. Nhưng rồi níu kéo lần cuối để buông tay.

Tôi biết hè này H sẽ được đi chơi xa, nhân tiện còn ở nhà; tôi lặng lẽ qua nhà cô ấy. Và không quên mang theo lá thư.

7 giờ sáng trời mưa rất to, to đến nỗi không ai muốn ra đường... chỉ có một thằng điên là tôi bước đi. Tới nhà cô ấy... bấm chuông và đứng đợi.
5 phút...10 phút...30 phút... 1 tiếng!

Tôi thấy cửa sổ cô ấy mở vài lần, cô ấy định ra nhưng lại đóng màn che lại. Trong lòng tôi từ yêu thương, hạnh phúc chuyển sang thù hận và tuyệt vọng.

Vài phút sau, cô ấy đi ra. Nhìn cô ấy ăn mặc tôi đoán hẹn người ta đi chơi. Chặn cô ấy lại cất lời:

- Tôi giọng run run: "Em giải thích cho anh tại sao?"

- Cô ấy im lặng rồi nhìn tôi không một chút thương hại: "Lá thư đó đủ rồi mà."

Tôi lặng lẽ xòe lá thư cả tiếng giờ nằm chặt trong tay... nó đã tan hết chỉ còn lại mỗi 4 chữ: "EM MÃI YÊU ANH"... rồi tan theo từng giọt nước mưa rớt xuống. Cô ấy nhìn chằm chằm tay tôi, còn tôi nở nụ cười và gằn giọng: "Một ngày nào đó khi gặp lại nhau, anh sẽ trả thù".

Đề xuất Tâm Linh: Pháp Y Voz
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN