Logo
Trang chủ
Chương 94

Chương 94

Đọc to

8 giờ sáng hôm sau, tôi đột nhiên tỉnh dậy trước sự ngỡ ngàng, khó tin của ông bác sĩ và tất cả người thân.
Mọi người nhìn tôi như một kì tích sống lại, không ai sốt trên 43 độ C mà có thể sống sót với 1/3 lượng máu.
Tôi bước ra khỏi hòm làm bằng đá, lạnh lùng gật đầu rồi mặc quần áo bước ra khỏi nhà.
Và từ đó tôi và nhà hay bất kì ai tôi gặp luôn có một sự ngăn cách, lạnh lẽo và vô tâm cho tới tận bây giờ...

---------------------------------------------------------
Khi tôi dứt câu truyện về đêm hôm ấy với nhiều tình tiết tôi bỏ qua vì sợ đau lòng ai đó quá nhẫn tâm, bỏ qua ý chí trả thù H vì T, bỏ qua giai đoạn khó khăn khi dần rời xa xã hội này và sống cô độc.

T thì khóc và ôm tôi rất chặt, nước mắt em cứ tuôn trào vào áo tôi.
Còn H hình như cũng đã khóc, tôi nhận ra điều ấy vì đã quá quen với kiểu cô ấy khi khóc thường quay lưng lại phía đối diện và vòng tay xung quanh eo nắm chặt để chặn tiếng nấc và giọt nước mắt.

Tôi thở dài vì câu truyện bi thảm của mình, thở dài trước không khí buồn đạm do 2 người con gái gây ra.
Cả hai người tôi đã và đang yêu hết lòng, nhưng một người tràn đầy thù hận, mong báo thù; và một người tôi đang yêu và trân trọng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN