Cơ mà cứ là người ở trong phòng trọ số 6, bất kể là sinh viên hay công nhân hay doanh nhân hay bà bán bánh mì,... không ai trọ lâu quá 3 tháng hết.
Tất nhiên là họ có thể thêu dệt những câu chuyện huyền bí để chuyển nhà đồng thời dọa tụi em, cơ mà nếu vậy thì tất cả cùng không hẹn mà lừa 5 phòng còn lại trong cùng 1 dãy trọ à?
5 năm đi học thì chí ít 3 năm ở lại phòng trọ sinh viên chơi bài, Dota, ăn chơi đập phá là chủ yếu, và thường là ban trưa chứ ban đêm thì ba má ít khi cho ở lại lắm.
Có những chuyện ban đêm gặp hoài, thường thì lúc đó say xỉn nên mình cũng không nhớ (không biết luôn), chỉ nhớ những chuyện lúc trưa mà thôi, và theo mình thì những chuyện kỳ bí ban trưa là ghê nhất, lúc đó trời nắng chói chang và sáng rực nên có thể nhìn rõ mọi thứ, dù xấu hay đẹp.
Chuyện 1: Chiếc gương nhỏ
Đang nằm thiu thiu ngủ trưa thì chị P ở phòng đối diện đột nhiên la hoảng lên, tung cửa chạy ra và nhất quyết chui vô phòng mình dù là có đến hơn 5 thằng đang ngồi chơi Dota + xem xiếc. Bình thường có bao giờ dám vào đâu, đằng này lại nhảy thẳng vô phòng rồi lật mền lên chui đầu vô luôn, làm em cứ tưởng được BJ free :sexy:.
Cơ mà mình cảm nhận được nỗi sợ của chị, cơ thể chị run run, cánh tay ôm lấy đầu và mắt thì nhắm tịt. Càng ngày chị càng rúc sâu hơn vào mền và...khó miêu tả quá, chỉ biết là cảm giác của chị lúc đó rất rất sợ. :pudency:
5 thằng thay phiên nhau chọc pà chị trưa nay hứng quá hay sao mà nhảy vào, rồi thì người yêu bỏ hay sao,... Một lúc sau không thấy chị trả lời mà lại khóc rưng rức, người vẫn run bần bật. Một sự im lặng bao trùm lấy căn phòng, tụi nó tự biết là không phải chuyện đùa, mình cũng ngồi dậy và nhường hẳn cho chị cái mền.
Chị khóc nức nở, tụi nó cũng đoán được là có chuyện gì ghê lắm hoặc ở quê có tang nên chị mới nức nở nên cũng không chọc ghẹo nữa, tắt Dota và nhạc để ngồi lại hỏi thăm chị xem sao.
Gặng hỏi mãi vẫn không được, chị vẫn cứ im lặng nhưng đã bớt khóc.
Đột nhiên "rầm", cánh cửa phòng chị đột nhiên mở toang, gió thổi vào rất mạnh cuốn theo bụi và lá khô bay tứ tung. Chị òa khóc to hơn, quấn mền chặt hơn và tất nhiên, tụi em cũng mơ hồ cảm thấy một chuyện gì đó hơi lạ.
Thằng Tùng đứng lên ra cửa phòng dòm qua phòng đối diện, chắc nó nghĩ bạn trai hoặc có người đến đánh ghen chị.
Nhưng không, căn phòng trống trơn. Em cũng đi theo cùng nó để xem chuyện gì.
Căn phòng vẫn như cũ, chiếc mền vừa bị lật tung và gối thì rớt xuống nền đất, có vẻ như không có ai gây chiến hay vật lộn trong này hết. Vậy chị tự nhiên òa khóc và run rẩy là do đâu?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Dị Giới Hệ Thống Cửa Hàng (Gemini)