Logo
Trang chủ
Chương 3

Chương 3

Đọc to

Chị tưởng mình bị trúng gió, hoặc là bị sốt nên trong đầu cũng nghĩ là sẽ mua thuốc để uống một liều ngay trong tối nay cho khỏi bệnh.

Đang nghĩ mông lung thế thì chị lại nhìn vào gương, chị cảm thấy có gì đó hơi khác, một cái gì đó mơ hồ không giải thích được.

Cảm giác lành lạnh vẫn xuất hiện, còn hình ảnh trong gương thì cứ sao sao ấy, cảm giác nó khác khác mà vẫn không biết khác là khác cái gì, thứ gì đang diễn ra nữa.

Cảm giác chán chường nên chị quyết định ngủ, 2 mắt dần dần nhắm lại.

Và chị phát hiện ra, hình ảnh trong gương vẫn như thế, vẫn là 2 con mắt mở to. Chị hơi hoảng, chị nghĩ chắc là do mình buồn ngủ thôi, vậy nên chị tĩnh tâm lại, người cũng hết bị lạnh như lúc nãy. Cảm giác hơi hơi ghê, chị để gương lên bàn học rồi ngủ.

Đột nhiên chị nghe tiếng nước nhỏ giọt, nhỏ từng giọt từng giọt.

Chị kể là chị đã tắt rồi, khóa kỹ rồi mới bước ra vì chị rất kỹ tính, không hiểu sao lại có tiếng nhỏ giọt, từ hồi thuê phòng đến giờ là hơn 1 tháng rồi nhưng chưa có hiện tượng này bao giờ.

Chị ngồi dậy vào toilet khóa van lại cho kỹ, lúc quay ra định nằm ngủ thì lại cảm giác lành lạnh xuất hiện. Chị sợ trúng gió nên leo vô giường quấn mền ngồi liền, tránh cơn gió độc.

Và chị vô tình nhìn vô gương, chị thấy có một vật gì đó màu xám xám tro, một vật rất lạ xuất hiện trong gương. Chị nhìn ngược lại sau lưng, vẫn không có gì thay đổi hết, không có thứ gì lạ hết. Và khi chị nhìn lại vào gương, chị thấy một người tóc dài đứng sau lưng, chỉ thấy tóc và cái đầu, tóc rất dày và rất dài nên không thấy rõ dáng người.

Lúc này chị hoảng thật rồi, chị run quá không nói được gì hết.

Rồi người đó đột nhiên quay lại, và một gương mặt gầy giơ xương (có thể chỉ là xương chứ ko có da, vì chị kể lại không rõ lắm) quay lại nhìn trừng trừng vào chị. Chị chỉ thấy 2 con mắt có vẻ màu đen chứ không thấy lòng trắng đâu hết...Và nó đang chải tóc các bác ạ.

Và chị hoảng quá, cảm giác cái chết cận kề, chị không biết làm gì hết, chị lúng túng và ngất đi.

Không biết bao lâu sau, cảm giác quấn mền giữa trưa làm tăng nhiệt độ cơ thể nên chị giật mình dậy, nhớ lại chuyện lúc nãy và chị quyết định tung mền chạy ra ngoài rồi bay qua phòng mình luôn...

Sau khi uống cafe xong, mình phải vào lấy túi xách kèm một bộ quần áo, một bộ khô mực cho chị để chị sang ở phòng bạn. Chị không dám ở phòng đó nữa và trả gấp phòng cho bà chủ, bà chủ này thì rất tốt nên không giữ cọc mà trả lại tiền và dán bảng cho thuê phòng khác lên.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
BÌNH LUẬN