Trước khi tắt máy ra về, em són nốt chap này của ngày hôm nay.
Ai cảm nhận được truyện của em, view và comment cho em đỡ tủi với ạ :sosad:
Chap này có đoạn 18+, nhưng em viết rất nhẹ nhàng, mong Mod đừng cho thread em "teo" nhé :sweat::sweat:
- Chào Hà Nội! Chào Nhà Hát Lớn!
Chiếc khăn len được quấn quanh cổ, nhưng vẫn dài đến đầu gối em. Những lọn tóc rơi khỏi chiếc mũ len, bay lất phất trong cơn gió bấc giá lạnh. Em cười thật tươi chào tôi như ngày đầu tiên gặp nhau, chỉ khác một điều em gầy và xanh xao hơn. Gặp lại em nơi chốn cũ, tôi chẳng thốt nên lời.
- Cho em xin điếu thuốc!
Tôi châm lửa, ánh lửa chiếu sáng gương mặt em, soi rõ những sợi lông mi dài cong vút, thân thương đến nao lòng.
- Anh đang nghe nhạc à? Cho em nghe với.
Tôi đưa một tai nghe cho em.
- Trở về cát bụi. Không ngờ anh lại thích nó.
Em lẩm nhẩm hát theo giai điệu, tôi chỉ lặng lẽ nhìn em, cứ ngỡ mình đang mơ... :sosad:
Tôi chạy xe chầm chậm, em ôm tôi tránh những cơn giá rét, bàn tay gầy không đi găng buốt lạnh.
- Sao anh không nói gì? Anh giận em à?
- Giận! - Giọng tôi lạnh tanh.
- Nhớ em không?
Tôi dừng xe, bước hẳn xuống đường đối mặt với em, rồi kéo em lại gần, hôn lên đôi môi lạnh, ngấu nghiến sự nhớ nhung, nuốt trọn nỗi khát khao...
Em ôm lấy tôi, đáp trả lại, cũng bằng sự khắc khoải...
Với tất cả sự trân trọng, tôi khám phá con người em, hơi ấm của em truyền sang cơ thể... Chúng tôi quấn lấy nhau, như thể ngày mai sẽ không còn được gặp lại...