Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Người Lạ, chỉ như một vị khách qua đường, dừng chân một lát rồi đi…

Giống như một kẻ bị đánh cắp trái tim, tôi hớt hải tìm kiếm trong vô vọng, rồi đi đến tuyệt vọng. Hà Nội nhỏ bé, nhưng nếu không muốn gặp nhau, thật không cách gì tìm thấy được. Tôi giam mình trong nhà, nghe đi nghe lại bài hát mà em hát cho tôi nghe lần cuối, chợt hiểu tâm trạng lúc ấy của em xiết bao.

“Nhưng biết đâu vẫn còn nhiều ngang trái,
Nên đành về làm cát bụi mà thôi
Đời là cuộc viễn du để tình theo gió bay
Còn gì trong tiếc nhớ, biết có ai mong chờ
Một lần thôi có nhau, cũng sẽ là mãi mãi
Rồi xin làm cát bụi, cát bụi của đời nhau…”

Tôi đến chỗ những người bạn tốt của mình, chúng nó kinh ngạc trước bộ dạng của tôi:

- Trời đất! Xem con đười ươi lông lá kìa, mày vừa chui từ bụi rậm về hả con?

Thằng Trung còn vỗ vai nói:

- Mày trông còn khủng khiếp hơn cái thời gian Hân chia tay mày, biết không hả thằng đần!

Tôi chỉ cười, và nốc rượu cật lực. Uống đến mức lũ bạn ngao ngán nhìn nhau. Người xưa mượn rượu giải sầu, mượn thứ nước có cồn ấy để tìm quên, nhưng tôi càng uống càng nhớ, say ngật ngưỡng, nhưng không cách gì làm hình ảnh của em biến mất trong đầu tôi…

Cho đến khi tôi chấp nhận khoảng trống sâu thăm thẳm trong lòng, chấp nhận cái cách em lặng im, chấp nhận em đã biến mất khỏi cuộc đời tôi, thì em lại xuất hiện…
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Thần Ký
Quay lại truyện Ma nữ
BÌNH LUẬN