Thời gian này, tôi bận ghê gớm, ngày chỉ có thể chợp mắt được 4 tiếng là đã quá nhiều. Sau khi thăm Trung, tôi có nói chuyện qua với Nam và Khánh về chuyện giữa hai chúng tôi, tụi nó vỗ vai tôi hỏi:
- Vậy giờ mày tính sao?
- Cũng chẳng biết nữa? - Tôi đốt điếu thuốc, tâm trạng trống rỗng vô cùng.
Thằng Nam là thằng có tính cách sâu sắc nhất trong bốn thằng bỗ bã, nó thường nhìn sự việc rất sáng suốt và đưa ra những lời khuyên hữu ích. Ví dụ như lần này, nó khiến tôi cũng tỉnh táo đôi phần. Nó vỗ vai tôi:
- Nguyên này, tao hay đọc kinh Phật nên mạn phép nói với mày mấy câu. Mối quan hệ giữa mày, Trung, Hân và Minh giống như là nhân quả vậy. Bố Hân hại đời Minh, rốt cuộc trả giá bằng mạng sống, Trung hại đời Minh thì rồi cũng vào tù, Hân vì phản bội mày mà chịu cảnh mất cha - mất chồng, Trung giúp mày vực dậy thì ông trời cho mày gặp Minh và yêu cô ấy. Kẻ hại cũng trở thành người bị hại rồi, thì mày đừng oán hận Trung nữa, mày là mắt xích trong chuỗi nhân quả trên thì chỉ có mày khép được vòng tròn mối quan hệ này thôi. Mày hiểu ý tao chứ?
Lời Nam nói, cũng là những gì mà tôi đã suy nghĩ mãi từ khi gặp Trung về. Hắn rốt cuộc cũng đã trả giá, vì thế tôi còn oán hận điều gì, chỉ có oán trách mình, không biết trân trọng em mà thôi. :sosad:
Tôi với thằng Nam, Khánh, dò la và nắm bắt tất cả mọi mối quen biết, thân hay mới quen, cũng đem ra xài hết, để tìm cách chạy án cho Trung.
Theo như phiên tòa xét xử sơ thẩm, với việc phạm tội giết người của Trung có thể lĩnh án 20 năm tù, nhưng xét về tư cách đạo đức, hắn không có tiền án nào, xét về hành vi, đó là hành động bộc phát, lại thú tội trước và có thái độ thành khẩn khai báo, có thể giảm mức án xuống còn 15 năm. Tuy nhiên, theo lời luật sư bào chữa cho Trung, cần phải giải quyết 3 khâu cuối cùng nữa, mới giúp được hắn ta giảm nhẹ án.
Khâu thứ nhất, là phải thuyết phục người nhà Hân rút đơn kiện để giảm nhẹ hình phạt với hắn, nhưng chẳng biết mở miệng nói với Hân như thế nào cả. Nói sự thật, liệu em có chịu được cú sốc lớn khi biết bố em là con người như thế? Lại thêm cú sốc nữa về quá khứ của Trung? Vả lại, cũng có đôi lần định mở lời nói với em thì hoàn cảnh lại xô đẩy hoặc người chen ngang làm tôi cứng họng.
Tôi với 2 thằng bạn còn lại thay nhau vào thuyết phục thằng Trung viết thư cho vợ nó và gia đình vợ, xin tha thứ và thuyết phục gia đình, nhưng hắn bướng bỉnh không chịu viết, với hắn, cuộc đời hắn đã kết thúc vào hôm đó rồi, hắn không muốn kháng án, hắn cho rằng việc hắn ngồi tù bao nhiêu năm cũng không làm sao hết tội với vợ hắn, và với em.