Cô ấy đến khách sạn, tao ở phòng bên cạnh, nghe ngóng và tìm cách... Nhưng khi tao nghe giọng cô ấy lạc đi, tao không thể nào bình tĩnh được, bèn đạp cửa xông vào. Tao như một thằng say máu, nhìn thấy cô ấy bị xích ở thành giường, quần áo bị xé tơi tả, trên mình những vết roi lằn sâu vào da thịt, tứa máu, tao hét lên và lao vào quần nhau với lão ấy. Trong lúc giằng co, tao thấy con dao rơi ra từ túi Minh, tao cầm dao đe dọa lão, nhưng có lẽ lão đang say rượu hoặc say máu, nên cứ lao vào tao, con dao đâm vào tim, lão chết luôn...
Tao trấn an cô ấy, giấu xác dưới gầm giường và đưa cô ấy về nhà.
Sáng hôm đó, tao và mày đã đánh nhau...
Tôi đánh rơi điếu thuốc còn dang dở, bàng hoàng khi biết sự thật, khói thuốc cứ bay lên nhạt nhòa...
- Vì vậy, Nguyên à, mày hiểu lầm cô ấy rồi, hãy tha thứ cho cô ấy, và đem lại một cuộc đời tươi sáng hơn cho cô ấy. Hãy giúp tao chuộc lỗi với cô ấy được không?
Trung nắm lấy tay tôi, siết chặt...
Một lần nữa, tôi đã giày xéo trái tim cô ấy, buông những lời nhục mạ cô ấy - điều mà tôi luôn hứa với bản thân mình sẽ không bao giờ nhắc lại quá khứ, không những thế tôi còn nhẫn tâm đẩy cô ấy đi... Rốt cuộc thì, tôi ngu ngốc không kém gì Quản Ngai và Hạ Bân, chỉ thấy việc trước mắt, mà quên đi thời gian hạnh phúc bên nhau, phút chốc đánh rơi mất tình yêu mà cực lắm mới có được...
Tôi gọi điện cho em, nhưng số điện thoại lại không liên lạc được. Tôi đến công ty tìm em, nhưng không thấy bóng dáng em đâu. Tôi chạy xe về nhà em, cô giúp việc lắc đầu bảo em rời khỏi nhà rồi. Bất quá, tôi liều gọi cho bố em, chờ đợi một cơn đại hồng thủy. Giọng đầy ăn năn, tôi năn nỉ ông cho tôi biết tin tức của em.
Ông im lặng, sự im lặng khiến tôi gai người.
- Con thật là một thằng ngu dại, xin bố tha lỗi cho con. Con yêu Minh thật lòng, xin bố cho con thêm cơ hội, chắc chắn con không để Minh phải đau khổ thêm một lần nào nữa, con hứa, bằng trái tim con.
- Chuyện này còn tùy vào hai đứa. Nhưng lúc này con không thể gặp được nó đâu, tạm thời cứ thế nhé.
Chưa kịp van xin thêm câu nữa bố đã cúp máy. Tôi biết việc gặp em trở nên khó khăn hơn, nhưng tôi sẽ không nản lòng, tôi chỉ hi vọng, em tha thứ và quay về bên tôi...