Logo
Trang chủ

Chương 249: Chất vấn

Đọc to

"Đây chính là cửa hàng Thú Cưng Tinh Nghịch Bé Bỏng?""Chính nó đây, mau nhìn bảng hiệu kìa!""Ồ! Hai pho tượng trước cửa này thật có khí thế, suýt nữa ta tưởng là thật đấy!""Ta cũng vậy! Má ơi, mau nhìn cô gái tóc vàng kia kìa, đúng là thần nhan giáng thế!"

Một đám nam nữ trẻ tuổi bước đến. Vừa tới bên ngoài cửa hàng, họ đã bị hai pho tượng Thần Long ở cổng thu hút. Chờ khi vào trong tiệm, sự chú ý của bọn hắn nhanh chóng đổ dồn vào Joanna tóc vàng.

Quá đẹp.

Tư thái yêu mị, dung nhan tuyệt mỹ khiến người ta nín thở, quả đúng là tiên nữ hạ phàm. Dù có xem trên màn ảnh, bọn hắn cũng chưa từng thấy qua nữ tử nào đẹp đến nhường này, hoàn toàn bị sững sờ.

Còn về Đường Như Yên đứng bên cạnh... lại chẳng mấy ai liếc mắt nhìn nàng, cứ thế bỏ qua nàng.

Đường Như Yên dung mạo rất đẹp, lại vô cùng có khí chất, nhưng chỉ là vẻ đẹp thuộc về phạm trù nhân loại. Còn gương mặt của Joanna, tựa như được tiên nữ tinh tế nhào nặn ra, không một chút tỳ vết, chỉ có thể dùng từ "tuyệt mỹ" để hình dung. Một vài nam sinh đã nhìn ngây người, hoàn toàn chìm đắm vào cặp mắt lạnh nhạt nhưng dường như ẩn chứa bao câu chuyện của Joanna. Cái gọi là nhất kiến chung tình, chính là bị nét duyên dáng đặc biệt trên gương mặt ấy làm cho kinh diễm đến. Dù sao, chẳng có ai lại nhất kiến chung tình với kẻ xấu xí cả.

Thần nhan của Joanna khiến một vài nữ sinh nhìn thấy cũng chẳng thể dấy lên lòng ghen tỵ, ngược lại còn cảm thấy tự ti.

Đường Như Yên ngẩn người. Nàng thấy ánh mắt chú ý của những vị khách vừa bước vào đều bị Joanna thu hút, lập tức có chút tức giận. Bất quá, nàng cũng biết, nếu chỉ đơn thuần so về dung mạo, mình đúng là kém xa đối phương một trời một vực. Nhưng cũng chỉ kém một chút mà thôi. Chí ít nàng cho là như vậy. Vả lại, nàng cũng không hề cảm thấy điều này có gì nhục nhã, dù sao nàng đâu phải bình hoa di động.

Hít một hơi thật sâu. Đường Như Yên mặt lạnh như băng, tiến lên một bước, đứng trước mặt một thanh niên, nói: "Ngươi tốt." Việc nàng chủ động bắt chuyện đã là vinh hạnh mà nàng cho là mình ban cho đối phương.

Thanh niên nhấp nhổm.

Đường Như Yên nhíu mày, nói: "Ngươi..."

"Ngươi ngươi cái gì mà ngươi! Ngươi có thể đừng cản đường ta được không!" Không đợi Đường Như Yên nói hết lời, thanh niên đã có chút bực tức nói. Hắn phát hiện cô gái trước mặt mình đầu còn rất cao, dù hắn đã cố cúi người xuống mà ánh mắt vẫn bị che khuất. Hắn đang nhìn mê mẩn, cảm thấy chỉ cần tầm mắt mình rời khỏi mỹ nữ tóc vàng kia dù chỉ một giây cũng là lãng phí.

Đường Như Yên kinh ngạc. Lại có kẻ dám lớn tiếng quở trách nàng?! Kẻ này muốn chết sao?!

Nàng tức đến nổ phổi, đang định nổi giận thì thấy thanh niên trước mặt đã không kiên nhẫn vòng qua nàng, vội vã lao đến phía sau. Những gã trai khác cũng nhanh chóng lướt qua người Đường Như Yên, chen chúc tới trước mặt Joanna, phía sau nàng, từng người bắt chuyện, khéo léo xin thông tin liên lạc.

Đường Như Yên quay đầu nhìn lại, thấy Joanna bị mọi người vây quanh, rồi lại nhìn khoảng không trống rỗng bên cạnh mình, lập tức tức đến nỗi mặt nàng tái mét.

"Ngươi tốt, nghe nói nơi đây có thể cử đi thi đấu vòng tròn Top 100, là thật sao?" Một nữ tử tóc ngắn mặc áo khoác da kéo nhẹ Đường Như Yên, hiếu kỳ hỏi.

Đường Như Yên quay đầu nhìn lại, thấy cuối cùng cũng có người chú ý tới mình, trong lòng nàng có chút vui vẻ. Nàng dùng ánh mắt đối mặt với nữ tử kia, với ý muốn nàng nhìn rõ mặt mình, ánh mắt như đang nói: Không sai, ngươi không nhìn lầm đâu, chính là ta, bản thân ta đây này!

Hai người tiếp tục đối mặt. Một giây, hai giây...

Nữ tử tóc ngắn bỗng nhiên hơi nhíu mày, trên mặt hiện ra mấy phần biểu cảm khó hiểu, đặt tay lên vai Đường Như Yên, nói: "Tối nay ngươi có rảnh không, muốn đến quán bar Hoa Hồng uống một ly không, ta mời ngươi."

???...

"Ông chủ nơi đây là ai?" Một thanh niên vóc người tráng kiện đi tới trước quầy, nhìn Tô Bình đang ngồi bên trong, nhíu mày hỏi.

"Ta đây." Tô Bình ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Cảm nhận khí tức, thanh niên này dường như cũng là Chiến Sủng Sư cấp sáu, tương đương với mình. "Có gì cần không? Bổn cửa hàng có thú cưng đào tạo, gửi nuôi và nhiều dịch vụ khác."

"Ngươi là ông chủ?" Thanh niên nghe Tô Bình nói vậy, hơi kinh ngạc. Hắn thấy quảng cáo nên mới đến, vốn cho rằng cửa hàng này có thể bỏ tiền mời nhân vật tiếng tăm như Mục Sương Uyển làm đại diện, hẳn phải có chút lai lịch. Nhưng không ngờ ông chủ của tiệm này lại là cái thằng nhóc ranh trước mắt. Hắn nhíu mày, cảm thấy thiếu niên trước mắt hẳn là không dám dùng chuyện này để đùa giỡn, nếu ông chủ thật sự biết được, chắc chắn sẽ sa thải hắn ngay lập tức.

"Ta xem quảng cáo có nói, nếu nuôi dưỡng thú cưng ở chỗ các ngươi, có thể trực tiếp cử đi thi đấu vòng tròn Top 100 đúng không?" Thanh niên nhíu mày hỏi, không lăn tăn chuyện ông chủ nữa. Đã đến rồi thì cứ xem sao, hắn vẫn muốn xem thử hiệu quả thế nào.

Tô Bình gật đầu: "Không sai, nếu lựa chọn dịch vụ Đào Tạo Chuyên Nghiệp của bổn cửa hàng, việc cử đi thi đấu vòng tròn Top 100, đó là lời cam kết!"

Thanh niên nhìn chằm chằm Tô Bình: "Nếu không đạt được thì sao?"

"Tuyệt đối không thể." Tô Bình nói.

Thanh niên liền giật mình, không ngờ đối phương lại tự tin đến thế. Lúc trước hắn còn tưởng đây chỉ là một thiếu niên bình thường, nhưng mấy câu nói đó lại khiến hắn nhận ra trên người đối phương có chút khí thế, thiếu niên này không hề đơn giản.

"Không nên nói lời quá chắc chắn, luôn có lúc vạn nhất. Ngươi tự tin như vậy, ngươi có biết muốn lọt vào thi đấu vòng tròn Top 100, đó là khái niệm gì, lại cần thực lực ra sao không?" Thanh niên lạnh mặt nói.

Tô Bình tự nhiên đã điều tra qua điều này: "Căn cứ tra cứu tài liệu từ các giới, cho thấy Top 100 chiến lực của Long Giang căn cứ khu, những người xếp từ 80 đến 100, về cơ bản cần chiến lực cấp bảy Trung vị trở lên là có thể đạt tới. Đây là kết quả tổng hợp số liệu. Nói để an toàn thì cấp bảy Thượng vị là tương đối ổn định, cơ bản có thể lọt vào."

Thanh niên hơi nhíu mày, không ngờ đối phương đúng là đã điều tra qua. Bất quá, hắn có chút bất mãn với khẩu khí của Tô Bình, nói: "Nói thì dễ dàng, cấp bảy Trung vị là có thể tùy tiện đạt được sao? Nếu ta muốn đào tạo, vậy ta cần cung cấp thú cưng cảnh giới gì?"

"Tùy ý, chỉ cần không phải cấp một là được." Tô Bình mỉm cười, nói: "Nếu là cấp một thì việc đào tạo có thể sẽ hơi gấp gáp."

Thanh niên nhìn chằm chằm hắn. Cấp một ư? Lại còn "cấp một thì hơi gấp gáp"? Nói cứ như cấp một cũng có thể đào tạo để đi dự thi vậy, điều này quả thực điên rồ đến không thể điên rồ hơn! Hắn không hề kinh ngạc mà ngược lại cảm thấy trí thông minh của mình bị sỉ nhục, có chút tức giận, nói: "Thi đấu vòng tròn sắp khai mạc rồi, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi có thể đào tạo được đến mức nào? Nếu ta cung cấp một con thú cưng cấp ba, cấp năm, ngươi cũng có thể đào tạo để ta lọt vào Top 100 của thi đấu vòng tròn sao?!"

Đây không phải câu nghi vấn, mà là tức giận chỉ trích.

"Không sai." Tô Bình trả lời rất kiên quyết.

Thanh niên ngây người. Hắn thật không nghĩ tới, trên đời lại có người tự tin đến mức ấy.

"Với dịch vụ đào tạo chuyên nghiệp, mỗi lần thu phí một trăm vạn. Thời gian đào tạo, ngươi là khách hàng đầu tiên nên ngày mai đã có thể đến nhận. Nếu hiệu quả không như ý, ngươi có thể trả lại tiền bất cứ lúc nào. Cửa hàng ngay ở đây, bổn cửa hàng đã chi lớn cho quảng cáo như vậy, tin rằng cũng sẽ không vì tham một mối làm ăn của ngươi mà bỏ chạy. Ngươi thấy sao?" Tô Bình ngữ tốc nhanh chóng, ánh mắt sắc bén nhìn hắn.

Tô Bình đã nhìn ra, dù có minh tinh đại diện, uy tín của cửa hàng vẫn chưa được xây dựng. Chỉ khi để người ta tự trải nghiệm, họ mới hiểu lời hắn nói không phải hư danh.

Thanh niên bị ánh mắt của Tô Bình nhìn đến hơi thất thần. Hắn không nghĩ tới tự tin toát ra từ thiếu niên này lại mãnh liệt đến vậy. Hơn nữa, loại tự tin này không giống như ngụy tạo, mà là toát ra một lòng tin mãnh liệt từ trong ra ngoài.

Trầm mặc chỉ chốc lát, thanh niên hít một hơi thật sâu, ánh mắt hơi chuyển sang lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tô Bình nói: "Một trăm vạn một lần, giá tiền này không hề rẻ hơn những cửa hàng thú cưng lớn như Phi Phàm. Ngươi nói ngày mai đã có thể thấy hiệu quả ư? Ha ha, ta ngược lại muốn xem xem hiệu quả thế nào. Nếu không có hiệu quả, đừng trách ta phá nát cửa hàng của ngươi, khiến ngươi hôm nay khai trương, ngày mai đóng cửa!"

Tô Bình nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Ta mở cửa làm ăn, ngươi chất vấn ta, ta có thể thông cảm. Nhưng những lời ngươi nói, nếu ta khiến ngươi hài lòng thì sao?"

Thanh niên có chút cười lạnh: "Nếu khiến ta hài lòng, ta sẽ công khai nhận lỗi với ngươi. Vả lại, sau này ta sẽ mời tất cả bằng hữu của ta tới ghé thăm tiệm của ngươi, bọn hắn đều là Chiến Sủng Sư. Thậm chí, ta còn sẽ mời sư phụ ta tới ghé thăm tiệm của ngươi, lão nhân gia ông ấy chính là Đại Sư cận Phong Hào cấp!"

"Thành!" Tô Bình gật đầu.

Đề xuất Tiên Hiệp: Cầu Ma (Dịch)
BÌNH LUẬN