Logo
Trang chủ

Chương 171: Giấu đầu lòi đuôi

Đọc to

Đại Dục Thiên Ma Kinh - công pháp đại nhất thống, chỉ có một yêu cầu duy nhất: phải thống nhất tất cả pháp thuật thần thông, kiếm pháp chiến kỹ trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, đồng thời còn phải bao quát cả các loại huyền công trong Tạo Hóa Thất Thiên.

Chỉ khi làm được điều này, người ta mới có thể xưng tụng là đệ nhất thống.

Các giáo chủ của Thiên Ma giáo qua các thời kỳ, sau khi nhận được truyền thừa từ tiều phu trên đá, tất nhiên đều phải tìm ra cho mình một công pháp đại nhất thống, để từ đó ngồi vững trên vị trí giáo chủ.

Nếu không, đối với Thiên Ma giáo, việc để thuộc hạ xử lý giáo chủ cũng không phải là chuyện hiếm thấy, đổi giáo chủ có thể trở thành việc bình thường.

Những ai có thể trở thành giáo chủ của Thiên Ma giáo đều là nhân tài xuất chúng, mỗi vị đều có thể được gọi là thiên tài. Dù cho Lệ giáo chủ, người bị người khác chỉ trích vì sa đà vào nữ sắc, vẫn là một người tài trí hơn người. Nếu không, làm sao có thể gieo rắc tâm ma trong đáy lòng thôn trưởng, cường giả câm điếc bực này, khiến cho hắn không thể phá giải.

Chỉ có điều, điều mà ba vị Trấn giáo Thiên Vương cảm thấy khiếp sợ chính là, tốc độ mà Tần Mục tìm hiểu ra công pháp đại nhất thống quá nhanh. Mới chỉ hơn mười ngày, hắn đã cơ bản mò tới biên giới của công pháp đại nhất thống, bắt đầu dung hợp và hòa hợp.

Bọn họ không biết rằng, "Bá Thể" mà Tần Mục nói không có bất kỳ thuộc tính nguyên khí nào, nhưng vẫn có thể hóa thành bất luận loại nguyên khí thuộc tính nào. Thêm vào đó, "Bá Thể Tam Đan Công" cũng không mang thuộc tính gì, cũng có thể hóa thành các thuộc tính khác nhau.

Tần Mục chính là lấy Bá Thể Tam Đan Công làm căn cơ, trên nền tảng đó kéo dài, xuyên qua đại nghĩa lý trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, dung hợp những ảo diệu trong truyền kinh trên đá, giúp cho công pháp đại nhất thống sơ bộ hình thành.

Thẳng thắn mà nói, "tinh khiết mặc tự nhiên", câu nói này Tần Mục đã phát huy một cách vô cùng tinh tế.

Hắn lấy Bá Thể Tam Đan Công làm nền tảng, nhưng vì nó không có thân cành, không có lá cây, trong khi các công pháp trong Đại Dục Thiên Ma Kinh lại chính là thân cành, mà các pháp thuật, thần thông, kiếm pháp, chiến kỹ chính là cành lá.

Ngọc Thụ trang thành, công pháp thành tựu, tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Một lúc sau, Tần Mục "giết tới" dưới cây tùng bách, lúc này ba vị Trấn giáo Thiên Vương khẩn trương vô cùng, e sợ hắn thừa dịp không chuẩn bị, chặt đổ gốc cổ thụ tượng trưng cho thánh giáo này.

Không ngờ Tần Mục tới dưới cây, nhưng không tiếp tục nhắm vào cây tùng bách, mà ngồi xuống trên Thánh Nhân Thạch, nhập định.

Xung quanh hắn, nguyên khí lượn lờ, Linh Thai động, ngũ tinh dao động, Ngũ Hành thần riêng phần mình đằng không mà lên, rơi trên Ngũ Diệu tinh.

Hắn nhắm mắt lại, hơi thở như bạch quang, trong mắt chất chứa kim quang, không thể nhúc nhích.

Lục Thiên Vương đang muốn lên tiếng, Sư Thiên Vương bèn làm ra dấu im lặng, lén lén bước ra. Lục Thiên Vương và Ngọc Thiên Vương cũng nhanh chóng dõi theo hắn.

"Thế hệ này Thánh giáo chủ, không tầm thường a."

Sư Thiên Vương quay đầu nhìn Tần Mục, cảm khái nói: "Tổ sư quả thật có tầm nhìn, tương lai thánh giáo, chỉ sợ sẽ dựa vào hắn. Tài hoa và ngộ tính như vậy, trên thế gian ít có."

"Nhưng so với Thánh Nhân 500 năm trước vẫn kém."

Ngọc Thiên Vương thở dài: "Tôn giả Khang quốc sư, 500 năm trước...".

Lục Thiên Vương nhìn quanh cảnh tượng đầy rẫy hoang tàn, đó là di tích mà Tần Mục đã gây ra khi lĩnh hội, dùng các loại pháp thuật thần thông đánh sập cây cối, nhiều chỗ hủy hoại vẫn đang bốc cháy, lốp bốp rung động.

"Thiên hạ ít có, tự nhiên so với 500 năm trước vẫn kém, dù sao 500 năm mới có một vị. Vị này Thánh giáo chủ thật tuyệt, nhưng chính là có thể làm vậy."

Vị Trấn giáo Thiên Vương này cảm khái nói: "Thánh Lâm sơn chúng ta chỉ trong lúc Đạo Môn cùng Đại Lôi Âm Tự xâm lấn mới bị phá hủy thành dạng này a?"

"Đừng nói nữa, dù sao cũng là tổ sư tự chọn giáo chủ. Còn có thể làm gì, chỉ cần kiên nhẫn. Đi, đi dập lửa!"

Tần Mục ngồi trên Thánh Nhân Thạch một hồi lâu, bị đói tỉnh lại, gọi Hồ Linh Nhi đi săn con hoẵng. Một người một cáo nhóm lửa nướng thịt, con hoẵng này ăn được một nửa, Tần Mục cùng Hồ Linh Nhi thì lại mất hết khẩu vị.

"Công tử chán ăn sao?"

Tiểu hồ ly buồn bực ngán ngẩm nói: "Ta thấy trong Quan Ngư trì có mấy con Ngư Long, rất ngon miệng, nuôi rất mập."

"Ta cũng thấy, quả thật làm người ta thèm thuồng."

Tần Mục chần chờ một chút, nói: "Chỉ sợ ta đánh không lại mấy con cá đó. Nhưng Dược sư gia gia đã nói, nếu không đánh lại thì phải hạ dược."

Hồ Linh Nhi vui vẻ hô lên một tiếng, nhưng ngay giữa chừng phải im bặt, khi thấy ba vị Trấn giáo Thiên Vương đứng sau lưng bọn họ với vẻ mặt đen kịt.

Tần Mục đứng dậy, cười nói: "Mấy vị Thiên Vương khi nào tới?"

"Vừa tới, vừa tới."

Sư Thiên Vương vẻ mặt ôn hòa: "Thánh giáo chủ cứ từ từ ăn, không cần phải gấp. À, mấy con Ngư Long trong Quan Ngư trì, là đời thứ mười sáu giáo chủ nuôi thả. Năm đó đời thứ mười sáu giáo chủ bên ao giảng pháp cho chúng đệ tử, đã mượn những con cá này để chỉ điểm, vì vậy mấy con Ngư Long này mới sống được. Thánh giáo chủ có thời gian thì nên qua ao đó đếm một chút, tránh cho cá chạy mất."

Tần Mục mặt đỏ lên, mấy con Ngư Long đó không thể ăn được sao?

"Giáo chủ, con hoẵng hương vị thế nào?" Lục Thiên Vương cười hỏi.

"Cùng một chỗ ngồi ăn chung." Tần Mục mời.

Ba vị Trấn giáo Thiên Vương cũng không khách khí, mỗi người ngồi xuống mặt đất, chia nhau ăn hoẵng thịt. Ngọc Thiên Vương liếm một ít dầu trên ngón tay, cười nói: "Hương vị thật không tồi! Nếu như ta không biết mấy con hoẵng này là do đời trước Thánh Nữ nuôi thả, hẳn đã ăn từ lâu rồi!"

"Đúng là Tư bà bà nuôi..."

Mặt Tần Mục tối sầm, trên Thánh Lâm Sơn này còn có thứ gì có thể ăn?

Lục Thiên Vương như vô tình nói: "Giáo chủ hủy hoại cánh rừng kia, là do tổ sư thời kỳ trồng, Thiết Thụ sinh trưởng chậm chạp, muốn sống khỏe mạnh mấy ngàn năm mới lớn dịch như vậy."

Tần Mục đứng ngồi không yên, cánh rừng kia đã bị hắn hủy sạch, chỉ còn lại một vài cọng bị cháy đen của Thiết Thụ đứng thẳng tại đó.

"Thánh Tâm trong bồn hoa Thánh Tâm Hoa không biết đã bị ai hái mất." Ngọc Thiên Vương cười tủm tỉm nói.

Tần Mục nhìn về phía Hồ Linh Nhi, thấy nàng đang cúi đầu chú ý một cây con hoẵng xương cốt, lông xù cái đuôi kỳ lạ luôn luôn ẩn hiện, im lặng.

Sư Thiên Vương nói: "Còn có Thiên Thú lâu thanh đăng, bên trong để lại chính là dầu vừng, không biết bị ai uống trộm không ít."

Hồ Linh Nhi cảm giác được ánh mắt Tần Mục đang chĩa vào mình, vội vàng giấu cái đuôi dưới mông.

Tần Mục ho khan một tiếng, nói: "Linh Nhi, ngươi giấu đầu lòi đuôi rồi đấy."

"Nào có?"

Tiểu hồ ly kêu lên: "Ta rõ ràng đã ẩn nấp rồi mà!"

Lục Thiên Vương không nhanh không chậm nói: "Trong dược viên Dược Vương Điện có một cổ dược thụ, trên đó mọc ra một gốc màu đồng đỏ Cửu Diệp Đại Linh Chi, lá thứ chín đã bị gặm hơn phân nửa. Linh chi kia là dùng cổ dược thụ bồi dưỡng ra, dược lực mạnh mẽ, trong đó có rất nhiều bào tử, bốn chỗ bay nhảy. Bào tử thỉnh thoảng sẽ nảy mầm, tỏa ra một gốc Tiểu Linh Chi."

Tiểu hồ ly đột nhiên từ trên đầu bùng ra một cái lá linh chi nho nhỏ, Hồ Linh Nhi đưa móng vuốt giả bộ vò đầu, âm thầm hái xuống cho vào miệng, tự cho là thần không biết quỷ không hay, không ngờ lại bị Tần Mục cùng ba vị Trấn giáo Thiên Vương chú ý.

Sư Thiên Vương nói: "Còn có Phiêu Vân các trên bình phong khảm nạm vài viên Vân Châu cũng không thấy, hơn phân nửa là bị lấy đi..."

Hồ Linh Nhi khẩn trương, vội vàng che kín tiểu bối nang sau lưng.

Tần Mục ho khan hai tiếng, đứng lên nói: "Ba vị Thiên Vương, ta đã ở Thánh Lâm sơn nhiều ngày, bỗng dưng nhớ ra mình vẫn là thái học tiến sĩ của Thái Học viện, chưa trải qua vài lớp. Ta dự định hôm nay rời khỏi Thánh Lâm sơn, trở về kinh thành."

Ba vị Trấn giáo Thiên Vương nhẹ nhàng thở ra, Sư Thiên Vương nói: "Về tình về lý, chúng ta nên giữ Thánh giáo chủ ở lại đây lĩnh hội, nhưng dù sao việc học của Thánh giáo chủ cũng quan trọng, không ngăn cản."

Ngọc Thiên Vương khách khí nói: "Thánh giáo chủ, Thánh Lâm sơn chính là nhà của giáo chủ, nhất định phải thường xuyên trở về, không cần làm mình thành người ngoài."

"Nhất định, nhất định."

Tần Mục khách khí đáp: "Làm Thánh giáo chủ, dĩ nhiên là nên thường xuyên về thăm."

"Cần chúng ta đưa Thánh giáo chủ xuống núi không?"

"Không cần, không cần. Ba vị Thiên Vương cứ dừng bước."

...

"Công tử, ngươi thật giống như bị Trấn giáo Thiên Vương chê." Hồ Linh Nhi nháy mắt nói.

Tần Mục nhìn nàng, tiểu hồ ly lại lặng lẽ giấu cái đuôi, Tần Mục chỉ có thể lắc đầu: "Ngươi mặc dù gặp không ít rắc rối, nhưng đều là tiểu họa, ta cũng không ít lần gặp nguy, mà lại phiền phức còn lớn hơn. Ta không còn mặt mũi nào để giáo huấn ngươi. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong lịch sử, Thánh giáo chủ lại bị thuộc hạ ghét bỏ. Thôi, nếu đại nhất thống công pháp lĩnh hội không sai biệt lắm, chúng ta hay là xuống núi a."

Hồ Linh Nhi lập tức gật đầu.

Tần Mục lại thí nghiệm vài lần, dần dần nắm giữ kỹ xảo Truyền Tống Y, ôm nàng vào lòng, nói: "Lần này truyền tống, ta vẫn chưa biết chắc, trong bao quần áo còn có một số đan dược, vạn nhất nguyên khí hao hết, cũng có thể bổ sung."

Hồ Linh Nhi kề sát trên lồng ngực hắn, không dám lỏng lẻo, Tần Mục liền nhảy lên, từ trên Thánh Lâm sơn nhảy xuống, bên tai lập tức truyền đến tiếng gió vù vù.

Thiếu niên cẩm y vừa thu lại, người giữa không trung ngay lập tức biến mất.

Ba vị Trấn giáo Thiên Vương vội vàng tới bên chân núi, nhìn xuống dưới, chỉ thấy không còn bóng dáng Tần Mục.

"Tu La Huyết Đồng, mở!"

Ngọc Thiên Vương đưa ngón tay ra, điểm vào mi tâm, đôi mắt phát ra hồng quang, nhìn xuống dưới một lát, rốt cuộc tìm được bóng dáng Tần Mục, nhẹ nhàng thở ra, nói: "Thánh giáo chủ không việc gì, đã tới gần Thánh Lâm sơn Tiêu Lôi cấm khu biên giới. Qua khỏi vùng Tiêu Lôi cấm khu đó, coi như là bình an."

Lục Thiên Vương bỗng chốc cảm thấy có chút không đúng, gấp gáp nói: "Hai vị sư huynh, các ngươi có nói với Thánh giáo chủ về sự tồn tại của Tiêu Lôi cấm khu không?"

Ngọc Thiên Vương và Sư Thiên Vương nhìn nhau, đều lắc đầu. Sư Thiên Vương lắp bắp nói: "Lục sư đệ không nhắc đến với Thánh giáo chủ à?"

Lục Thiên Vương lắc đầu: "Ta cứ nghĩ các ngươi đã nói qua... Không hay rồi!"

Ba vị Trấn giáo Thiên Vương sắc mặt biến đổi, lập tức phóng xuống. Tiêu Lôi cấm khu chính là do những giáo chủ đời trước bố trí nhằm bảo vệ thánh địa, từ bên ngoài nhìn vào không hề phát giác ra điều gì khác thường, nhưng một khi vào Tiêu Lôi cấm khu thì sẽ chịu phải sự tấn công từ Bích Tiêu Thiên Lôi!

Đừng nói đến Tần Mục, ngay cả cường giả cấp Thiên Nhân nếu rơi vào kia cũng khó tránh khỏi cái chết hay thương tật!

Với tu vi như Tần Mục, sẽ bị oanh thành tro tàn ngay lập tức!

Ba vị Trấn giáo Thiên Vương bay vào Tiêu Lôi cấm khu, gấp gáp cứu người. Dù là ba vị Thiên Vương có tu vi mạnh mẽ, cũng bị bổ đến tơi tả.

"Vùng lôi khu đó thật nguy hiểm."

Ngoài Tiêu Lôi cấm khu, Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên không trung, tâm còn đọng lại nỗi sợ hãi nói: "May mắn ta dùng Thanh Tiêu Thiên Nhãn nhìn ra mảnh lôi khu ẩn tàng này, nên mới kịp thời truyền ra. A, trong lôi khu hình như có người..."

Hắn không kịp kiểm tra, thân hình đã từ giữa không trung rơi xuống, phía dưới chính là non xanh nước biếc của Duyên Khang quốc, bị những đóa vân khí che khuất, vô cùng hùng vĩ.

Đề xuất Tiên Hiệp: Theo Trảm Yêu Trừ Ma Bắt Đầu Trường Sinh
Quay lại truyện Mục Thần Ký [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

1 Hinwaifu

Trả lời

5 ngày trước

Ad 329 dịch thiếu

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

4 ngày trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Phú Tiền

Trả lời

2 tháng trước

Chương 208 dịch thiếu nha admin

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Pt092

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1141 bị sai r AD ơi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Thịnh Nguyễn Art

Trả lời

2 tháng trước

Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

đã fix

Ẩn danh

Luong Hoang

Trả lời

3 tháng trước

Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ

Ẩn danh

Nghĩa Đoàn

3 tháng trước

Tập 41 là trap 123

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

7 tháng trước

1647 trùng với 1641 AD ơi

Ẩn danh

BusFlyer

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi

Ẩn danh

hunghungpham

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1495 bị trùng admin ạ

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

7 tháng trước

mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

mình fix rồi bạn.

Ẩn danh

hunghungpham

7 tháng trước

1498 cũng bị trùng bạn ạ