Logo
Trang chủ
Chương 23

Chương 23

Đọc to

Lại một lần nữa, cánh cửa phòng bật ra. Lần này là khuôn mặt mà chắc tôi chả bao giờ quên. Con người đó mang cho tôi bao nhiêu cảm xúc: vui có, buồn có, giận hờn, ghen tuông. Đó là T.

- T coi H một chút. N ra đây một lúc.

T không nói gì, chỉ gật đầu. T đến bên giường tôi ngồi xuống. T đưa tay lên định sờ lên vết thương trên đầu tôi, nhưng tôi gạt tay T ra.

- Cô đến đây làm gì?

T cúi đầu lí nhí:

- Em xin lỗi.

- Nực cười, xin lỗi ư? Tôi có lỗi gì mà cô phải xin. Cô về đi, tôi mệt rồi.

Tôi nói xong quay mặt vào trong, kệ T muốn làm gì thì làm. Thực ra tôi muốn nói nhiều lắm, nhưng cái tự trọng của một thằng con trai không cho tôi làm vậy. Một lúc sau, ai đó đập vai tôi.

- Tôi bảo cô về đi mà, tôi mệt rồi.

Tôi gằn giọng. Nói xong thì tôi nghe thấy tiếng thút thít. Quay lại thì thấy N đang khóc.

- Tao xin lỗi, tao tưởng mày là cô ta...

N không nói gì. Tôi kệ N khóc. Một lúc sau, tiếng khóc không còn, tôi trêu N:

- Mày khóc ướt hết đũng quần rồi kìa. Tao nhìn thấy hết rồi.

Tôi giả vờ che mắt lại nhưng vẫn ti hí. Tôi thấy N cúi xuống lấy tay che lại. Tôi bật cười. Lúc đó, N biết mình bị hớ, bay vào cấu nhéo tôi không nhân nhượng.

- Thằng chó, tao khóc mày không dỗ tao còn trêu tao nữa hả? Trêu này! Trêu này!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ký sự chuyển mộ
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN