Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

N giật tay ra. Mặt N đỏ như quả cà chua. Tôi thì gãi đầu cười trừ. Bọn này đi thăm người bị thương mà đi tay không vào.

- Chúng mày đi vào thăm tao mà đi tay không vậy à????
- Chả nhẽ thăm mày mang nải chuối với nén hương à?
- Ôi đệt, lộn như bàn.

Nói chuyện một lúc, chúng nó mới đi vào vấn đề chính.

- Mày bị sao mà vào viện?
- Bị tông xe.
- Tông cái con bà mày. Mày tưởng giấu được bọn tao à?

Biết là không giấu được bọn này. Tôi kể cho bọn nó nghe tất cả, từ vụ thấy thằng Đ ở công viên ra sao, đến bị đánh như thế nào, cho đến việc từ lúc tỉnh đến giờ tôi chưa đánh được quả rắm nào, hô hô. Chúng nó thăm nuôi một lượt rồi rồng rồng rắn ra về. Chả biết lúc bọn chiến sĩ xóm nhà lá đến, N đi đâu mất. Chắc ngại. Rồi N đi từ cửa vào, tay cầm cặp lồng cháo. Thì ra mua cháo cho tôi. Mà tôi có bị nặng đâu mà phải ăn cháo nhỉ.

- Ê, tay mày sao rồi?
- Không sao, vết thương nhỏ mà.
- Nhỏ mà không sơ cứu cẩn thận, nhiễm trùng là cưa tay đấy.

N bặm môi cau mặt, nhìn xinh vờ lờ. Tôi thấy vậy đi ra cổng bệnh viện mua băng gạc oxi già mấy cái ơ gâu nữa. Vào phòng tôi bảo N.

- Đưa tay mày đây.

N đưa tay, tôi cầm tay N. Ôi, phê, mịn và mát méo chịu được. Nhỏ oxi già vào, N khẽ kêu.

- Aaa.

Tôi thấy vậy thổi vào vết thương. N không kêu nữa. Tôi lấy bông chấm vào lau hết oxi già đi rồi băng lại. Nói tóm lại là tôi nâng như nâng trứng, hứng như hứng phân, xí lộn hứng hoa. Kịch bản cũ tái diễn, N lại bón cháo cho tôi ăn. Ăn xong tôi nằm phơi bụng ra vì nó. Lại một lần nữa cánh cửa phòng bật ra. Lần này là.....

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Kinh Khủng Tu Tiên Lộ
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN