Logo
Trang chủ
Chương 30

Chương 30

Đọc to

Lúc về, tôi và Ngọc ra đến cổng thì có khoảng 5 cái xe máy đứng trước cổng trường tôi. Tôi thầm nghĩ: Thôi rồi xuân này con không về rồi mẹ ơi. Ngọc đi bên tôi hình như vẫn không biết gì, vẫn hồn nhiên như con điên, nhầm, như trẻ con. Ra đến cổng thì thấy thằng Đ mặt có mấy cái ơ gâu chỉ chỏ tôi và nói gì với thằng bên cạnh. Rồi một thằng đi đến chỗ tôi còn lũ còn lại bâu quanh xe tôi. Một thằng hỏi tôi, chắc là thằng khỉ đầu đàn:
- Mày là H phải không?!?
- Ờ, là tao.

Ngọc thì hoảng sợ nép vào tay tôi và cạ cạ cái gì vào tay tôi. Lúc đó tình thế ngàn cân treo sợi lông, í lộn sợi tóc, lấy méo thời gian mà thưởng thức nữa. Mà mẹ Ngọc này hay thật. Ngày thường hổ báo trường mẫu giáo, giờ lại sợ. Chắc là chưa gặp trường hợp này bao giờ. Tôi thì tính chắc lúc về sẽ bị đập một trận rồi, mà quên nghĩ đến cái nợ bên cạnh. Nhỏ Ngọc bị sao chắc bác Vy thiến tôi mất huhu.
- Đập chết mẹ nó cho tao!
Thằng khỉ đầu đàn hô to.

Tôi đẩy con xe đạp yêu quý của tôi về bọn nó, phá đường máu để... chạy. Tôi bị đập nhiều rồi nên chả ngán, nhưng nhỏ Ngọc mạnh mẽ hổ báo gì đi chăng nữa cũng chỉ là con gái chân yếu tay mềm sao chịu được. Với lại bọn đầu bò này nể nang gì con gái chứ. Nói chung chỉ một từ: Tôi SỢ. Kéo tay nhỏ Ngọc chạy được một đoạn thì nhỏ ngã. Tôi dìu nhỏ đến bóng cây thì bọn kia vừa chạy đến.
- Thằng chó, xem mày chạy đi đâu được!
- Ok, tôi không chạy nữa. Các anh muốn làm gì tôi thì làm, nhưng không được động đến bạn tôi.
Tôi nói rồi chỉ sang Ngọc.
- Bọn tao lưu manh đấy, nhưng chưa bao giờ đánh con gái.

Xem ra bọn này chưa đến nỗi lắm. Thế là tôi bị bọn nó dã cho một trận tơi bời. Nhỏ Ngọc khóc xin tha cho tôi nhưng chúng nào có để tâm. Chúng hất thằng tay khiến nhỏ ngã dúi dụi. Tôi ức quá khi thấy nhỏ bị như vậy. Tôi co chân đạp thẳng vào mặt thằng đó. Nó càng thêm tức, đánh càng hăng tiết hơn. Tôi bất lực, tôi hèn vì không bảo vệ được bạn của mình. May mà lũ kia chỉ dùng tay không, không thì tôi được lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân cmnr. Đánh chán chê cả lũ bỏ đi. Tôi nằm đó thở phì phò. Nhỏ Ngọc đến bên tôi, đỡ tôi dậy dựa vào tường.
- Tao xin lỗi vì tao mà mày bị vậy. Hì.
- Hức hức, mày không sao chứ?

Nhỏ khóc, tôi liền lấy tay gạt nước mắt cho nhỏ.
- Mày khóc nhìn xấu như con gấu.
Xong tôi làm mặt mếu. Nhỏ phì cười. Đến chịu với con nhỏ này.
- Vừa khóc vừa cười ăn mười cục kít.
Nhỏ Ngọc đánh vào ngực tôi. Hơi thốn tẹo. Tôi la:
- Mày đánh bể vếu tao rồi huhu. Đền đi!
- Đền cái cc.

Nói rồi nhỏ Ngọc dìu tôi đứng dậy. Vừa đứng dậy nhỏ kêu:
- Aaaa!
Rồi ngồi thụp xuống xoa chân. Ôi mẹ ơi, chân nhỏ sưng to, đỏ tấy.
- Mày không sao chứ???
- Chắc bong gân rồi.
- Còn đi được không mày???
Nhỏ bặm môi suy nghĩ một lát rồi chu mỏ ra làm nũng:
- Cõng tao đi mày!
Đệt, vừa bị một lũ hành, giờ đến của nợ kia hành. Đời tôi thật lắm trái ngang. Đành cúi cái thân tàn tạ xuống cho nhỏ leo lên....

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Duyên âm
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN