Logo
Trang chủ
Chương 43

Chương 43

Đọc to

- Dừng... Dừng xe lại!

Tôi dừng xe lại. Ngọc nhảy xuống xe kêu gào: "Huệ ơi! Huệ ơi! Em ở đâu?" Tôi chạy đến quán nước mua chai nước khoáng cho rẻ. Thấy Ngọc vẫn kêu gào gọi Huệ, tôi vuốt lưng cho Ngọc. Gọi Huệ xong, tôi dìu Ngọc đến cái ghế đá trước cửa nhà nào đó ngồi tạm.

- Uống đi mày.

Tôi chìa chai nước trước mặt Ngọc. Cầm chai nước, tay Ngọc run run trông tội ghê. Mà cho chừa tội nốc bia như nước. Ngọc Huệ xong hình như mệt sao ý, loay hoay một hồi không mở được chai nước. Tôi lấy chai nước từ tay Ngọc, mở nắp bưng tận miệng cho uống. Haiz, nó uống say hành mình vầy, lúc nào tỉnh ông hành lại.

Trên đường về, Ngọc ôm tôi chặt lắm như muốn bóp chết tôi vậy. Thôi mặc kệ người say. Về đến nhà, Ngọc xuống xe thì lăn đùng ra ngất. Tôi bế xốc nhỏ vào trong nhà. Kiểu này bị trúng gió cmnr. Khổ nỗi trước giờ tôi có chăm sóc người ốm bao giờ đâu, toàn người khác chăm tôi khi tôi ốm. Thật đắng lòng. Đang lúng túng vì méo biết làm thế nào thì con cục gạch tôi réo. Mẹ nhà nó đang lúc dầu sôi lửa bỏng mà thằng nào gọi cho mình. Tôi méo nhìn màn hình quát:

- Đệch mợ đang bận, gọi sau!

- Mày nói gì, nói lại tao nghe!

Tiếng mẹ phát ra từ con cục gạch. Tôi bừng tỉnh chữa lời:

- Con tưởng bạn con gọi, hề hề...

- Mày liệu hồn nha con!

- Mà mẹ gọi con có chuyện gì vậy?!?

- Tao gọi xem bữa tối mày có về ăn không, còn biết đường nấu?!?

Tôi nói với mẹ tôi rằng nghỉ buổi cuối đi liên hoan rồi. Chắc là buổi cuối rồi nên mẹ không cấm cản gì tôi. Chợt nhớ đến cái của nợ kia tôi hỏi mẹ liền:

- Mẹ ơi, say bị trúng gió thì phải làm sao????

- Ai bị trúng gió vậy?!??

- Ngọc mẹ ạ!

Thế là mẹ bảo tôi lấy cái lọ đập cái chai, cho nó tắm bằng Vim gội đầu bằng ô mô sẽ đỡ (em chém đấy bác nào không biết thì gõ google). Nhưng cuối cùng mẹ chốt câu làm tôi tý ngã:

- Thôi mày đợi tao tới, chân tay như mày làm ăn được gì!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Già Thiên (Dịch)
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN