Lời 2
Có một con đường, mang tên là tình yêu.
Khi tôi bước một mình, đếm những nỗi... cô đơn.
Đếm trong từng làn gió thoảng, đếm trong từng hạt mưa bay.
Đến đây từng tia nắng sớm mai, đến khi ngàn ánh sao rơi trong bóng đêm...
Có một con đường, mang tên là tình yêu...
Một ngày khi em đến..., sánh bước đi cùng tôi...
Có nắng ấm giữa mùa đông, có tiếng hát trong con tim cô đơn bấy lâu.
Nào ngờ đâu duyên số em đi với tôi một đoạn thôi...
Bóng em xa khuất dần, giấu nước mắt nghe cô đơn em quay về
Và giờ đây thêm nỗi nhớ em, quấn quanh đêm đêm...
Và giờ tôi không muốn... đi tiếp đoạn đường kia
Ngày em xa tôi... giấc mơ kia đã tan rồi...
Chỉ có thể... yêu em thôi, tình này trao đến em rồi...
Và từng đêm tôi vẫn mơ về... ở đoạn cuối con đường... có em...
Có một con đường, mang tên là tình yêu.
Khi tôi bước một mình, đếm những nỗi... cô đơn.
Đếm trong từng làn gió thoảng, đếm trong từng hạt mưa bay.
Đến đây từng tia nắng sớm mai, đến khi ngàn ánh sao rơi trong bóng đêm... trên bầu trời...
Rồi tôi hôn Ngọc. Nụ hôn đầu chỉ là cái chạm môi chứ chả đá lưỡi như sau này. Hôn tầm 5' thì Ngọc đẩy tôi ra:
- Người toàn mùi rượu mà hôn người ta.
- Tui hôn người yêu tui mắc mớ gì đến mày.
Ngọc đỏ mặt nhìn đáng yêu thật. Rồi tôi nắm tay em đi về bờ sông.
- Tủm.
Nữ chính và nam chính đã tèo.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Phế Linh Căn Bắt Đầu Vấn Ma Tu Hành