Logo
Trang chủ

Chương 68

Đọc to

Trời chuyển mưa….gió thổi lạnh quá….đạp được một đoạn thì sực nhớ, cần phải nói rõ chuyện bức thư với nhỏ Minh Anh nữa.

Tránh để đêm dài lắm mộng, tui quay xe lại, chạy như bay trở lại quán, chắc nhỏ cũng chưa đi.

“Két!”- tui dừng xe trước quán.

Ngó vào quán thì thấy nhỏ Minh Anh vẫn còn lóng ngóng đứng đó, vẻ mặt sợ sệt.

_Có chuyện gì vậy?- tui bước vào

_T…- vẻ mặt nhăn nhó của của nhỏ bỗng dưng biến mất, thay vào đó là nụ cười rạng rỡ.

_Hửm?

_May quá…

_Có chuyện gì?

_Anh của mình về từ lúc nào rồi…

_Hơ…

_Mình gọi cho ảnh không được, giờ điện thoại hết pin rồi…- nhỏ lí nhí

Ngẫm ra thì cũng tại tui, nhờ liều thuốc xổ cao cấp với cái tối kiến của tui mà nhỏ mới như vầy.

Thấy có lỗi nên…

_Để mình chở bạn về cho.- tui nói

_Thiệt hả?- hai mắt nhỏ sáng rực

_Ừ.

_Cảm ơn T nhiều nha!- nhỏ cười

Trèo lên xe, tui đợi nhỏ ngồi yên rồi nói:

_Được chưa? Rớt xuống đường là T không chịu trách nhiệm à nha.

_Ngồi chắc rồi, đi đi.

Bắt đầu đạp, trưa giờ chưa ăn gì, lại còn phải đạp xe nữa, mệt chết.

Đã vậy còn đi ngược chiều gió nữa chứ.

Chạy mệt le lưỡi.

“Tí tách…”- những giọt mưa đầu tiên rơi xuống, chạm vào má tui.

Rồi thì

“Rào…rào…rào….!!!!”- Mưa!!! Mưa rồi!!!

Tui đạp thật nhanh, lủi vô cái quán cóc ven đường trú mưa luôn.

Mưa lớn quá.

Ngồi trong quán, lạnh, lại thấy đói bụng nữa chứ.

_Ăn gì không Minh Anh?- tui hỏi

_Thôi.- nhỏ từ chối

_Cô ơi, cho con hai trái bắp nướng.- tui nói

_Có liền!- cô chủ quán nói vọng ra

_T đói lắm hả?

_Không, hai trái, hai người ăn.

_Đã nói là không ăn mà.

_Thấy hai người đi mà 1 người ăn thấy kì không?

_Ơ…

_Thôi, không nói nữa.- tui gạt đi

Mưa ở ngoài rào rào, mưa sủi bọt trắng xóa cả mặt đường, quán vắng, chỉ có tui, nhỏ Minh Anh với vài người.

Ngồi nói chuyện với nhỏ một lúc, tui bắt đầu cố gắng giải thích cho nhỏ nghe chuyện bức thư hôm đó:

_À, Minh Anh, chuyện bức thư hôm đó là do…

_Bắp đây!!! Bắp đây!!!- cô chủ quán đem hai trái bắp nướng nóng hổi ra, thơm nức mũi.

_Dạ, cảm ơn cô.- Minh Anh nói

_Chà chà, con gái lễ phép như vậy giờ khó kiếm lắm, ráng mà giữ nha cậu.- cô chủ quán nhìn tui rồi cười.

Tui cũng đành ngậm miện thôi, còn Minh Anh thì cứ nhìn tui cười tủm tỉm.

Đã khó giải thích cho nhỏ rồi, bây giờ lại càng khó hơn nữa….

Không nói gì, tui ngồi đó suy nghĩ, hai đứa ngồi đó ăn bắp.

Trời mưa lạnh mà ăn bắp nóng, ấm bụng quá.

Thấy trời bớt mưa, tui tính tiền, rồi chở Minh Anh về.

Cố gắng đạp thật nhanh, gần sáu giờ rồi!

Không về đúng giờ là ăn hành với má mệt nghỉ.

Quên bẵng luôn chuyện giải thích với Minh Anh.

_Làm gì chạy nhanh dữ vậy?

_Trễ giờ rồi.

_T bận à?

_Không trễ giờ qui định, đi chơi lố giờ rồi

_T à…

_Gì?

_Thật ra…ừm…mình có bạn trai rồi…- nhỏ lí nhí

_Ế ế ế!!!!- tui thằng xe lại cái két.

_Sao vậy? Giận mình à?- nhỏ giật mình

_Sao không nói sớm?

_Mình….xin lỗi…

_Thôi, không có, cái đó cũng không phải thư của T gửi.- tui thở phào nhẹ nhõm

_Ủa? Vậy là của ai chứ?

_Thằng hồi nhìn bạn không chớp mắt đó, nó viết thư, nhờ T gửi giùm mà không kí tên.

_Hả? Làm mình tưởng….- tới đây, giọng nhỏ bỗng chùn xuống

Không nói gì thêm, tui đạp xe thật nhanh.

_Nè, nè, quẹo vô đây nè.- Minh Anh kêu

_Ờ….

Hóa ra nhà Minh Anh ở gần nhà bé Trang.

Chắc là hàng xóm nhau.

_Thôi, chào T, mình vô nhà nha.- nhỏ vừa nói vừa vẫy tay chào, rồi chạy vô nhà.

_Chào.

Xong, tui đạp xe đi, lòng thanh thản, vậy là mình không sao hết, mình hông làm gì có lỗi với Linh hết…thiệt là sung sướng quá!!!

Đạp xe về, tui chạy ngang qua nhà bé Trang.

Tui sững lại, dừng xe ngay tấp lự.

Chuyện gì đang xảy ra?

Sao….sao…bé Trang lại quì trước cửa nhà vậy…

Đề xuất Voz: Yêu con gái của Anh!!!
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN