Logo
Trang chủ

Chương 93

Đọc to

Dọn dẹp, dập lửa, tui với mấy thằng chiến hữu chui vô trong lều ngủ, không quên chúc mấy thím con gái ngủ ngon. Bật đèn pin lên, lục balô kiếm cái bàn chải, không đánh răng là tui không ngủ được. Lấy theo cái ca, lò dò chui ra khỏi lều.

_Ê, đi đâu vậy mậy? - thằng Nổ hỏi tui

_Đi đánh răng, đi đái, đi cạo râu, đi không?

_Đi, đợi tao tí. Nói rồi thằng Nổ nhổm dậy lấy bàn chải, chai nước với kem đi theo tui.

_Ê mày…

_Cái gì?

_Có muối không?

_Làm gì? - tui hỏi

_Tao nhức răng, muốn súc nước muối

Hớp ngụm nước, rồi tui cú đầu nó một cái.

_Nước biển kìa ông nội!

_Ơ ờ, tao quên. - nó xoa xoa đầu nhìn tui cười

_Đi với tao đi. - nó nói tiếp

_Ừ… - tui nhăn mặt

_Đợi cái, lấy đèn pin.

_Khỏi, trăng sáng.

Hai thằng đi ra ngoài biển, thằng Nổ múc lấy một ca rồi ngồi đó súc miệng. Gió thổi, lạnh teo cái mu-ri.

_Lẹ lẹ đi mày, lạnh quá. - tui xuýt xoa

_Xong liền, xong liền.

Trở vào trại. Lạnh run người. Chợt nhìn thấy Linh ngồi dưới gốc cây lúc nãy một mình.

_Mày đi ngủ trước đi, lát tao vô sau. - tui nói với thằng Nổ

Linh ngồi đó một mình, em mặc cái áo khoác lớn hơn cả người, quàng thêm cái khăn cổ nữa, cứ như đang ở Đà Lạt ấy.

_Sao lại ngồi một mình nữa vậy?

_Ủa, anh chưa ngủ nữa hả?

_Ừ, chưa ngủ. Sao em không ngủ đi?

_Ngắm sao một lát rồi ngủ.

_Ờ. - tui ngồi xuống

_Mấy giờ rồi anh?

_Ừm, gần một giờ đêm rồi. - tui nhìn điện thoại

_Sao sáng quá ha anh.

_Ừ sáng…nhưng không bằng mắt em.

_Hứ, nịnh. - Linh cười

_Anh nói thật mà.

_Anh à, nếu lỡ sau này anh hông chờ em nữa thì sao?

_Anh sẽ chờ mà.

_Tại sao?

_Tại vì yêu em.

_Chắc chắn không?

_Dạ, em chắc với sếp, không lại bị trừ lương.

_Có lương đâu mà trừ. - Linh cười

_Ừ, quên, tui làm osin không công mà. Bất công.

_Có gì đâu, em sẽ quan tâm osin nhiều hơn mà. - em cười rồi gỡ cái khăn quàng cổ ra cho tui quấn chung.

_Quan tâm kiểu gì?

_Ừm…thì khi anh vui, em sẽ vui với anh, khi anh buồn, em sẽ buồn với anh… - Linh nói

_Thật không? Hứa đi.

_Hứa mà.

_Ừ…giờ anh muốn đi tắm… - tui nhìn Linh cười cười.

“Bốp!!!”, Linh thụi vào hông tui.

_Vẫn cái tật đó không bỏ. - Em nhăn mặt

_Hì hì, giỡn chút mà.

_Không giỡn.

_Đền bù đê!!!

_Không đền!

_Cho hun cái bù lại thôi bà xã…

_Anh là đồ khỉ….

Vậy đó, cả tối không ngủ mà ngồi giỡn như hai đứa bệnh, nhớ lại những ngày hạnh phúc bên em sao tui không cầm được nước mắt ….

....còn tiếp....

Đề xuất Voz: Bạn thân bây giờ là bạn gái (come back...)
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN