Logo
Trang chủ
Phần 1 - Chương 57
Phần 1: My Life

Phần 1 - Chương 57

Đọc to

Giờ nó đã có số dt của nhỏ Thy...chỉ là số, ko lưu bằng cái tên nào cả....Nhìn thái độ của nhỏ nó đoán chắc đã ghen rồi...nhưng tiếc một điều từ khi biết quen biết với đứa con gái nào đến giờ, nó là thằng cực kỳ đáng ghét...ở chỗ khi đối phương giận hoặc ghen gì đó, nó chẳng bao giờ đi giải thích, hoàn toàn ko. Như vậy mới có cái cảnh đối phương tự ghen tự giận rồi tự làm lành với nó. Giờ cũng vậy, nó chẳng nt, chẳng đuổi theo....mà quay trở vào quán làm việc tiếp...Kết thúc ngày với 2 cái áo mới trên tay mang về phòng...mõi mệt, cũng nằm suy nghĩ một tí về nhỏ, về món quà của một ai đó và chìm vào giấc ngủ.

Sáng...tiếng điện thoại báo thức reo vang...nó tỉnh dậy đi ra mở cửa cho thoáng nhà...Hôm nay ko phải đi học sáng có lẽ sẽ chạy qua quán chơi. Vừa mở cửa nó suýt té ngửa vì một người đang ngồi trước hành lang phòng nó. Là nhỏ Thy...cái mặt chù ụ...liếc nó một cái rùi đi thẳng vào phòng, bật quạt lên ngồi im chẳng nói gì hết. Nó suýt phì cười, nào giờ toàn nhìn thấy cái mặt lạnh lùng bất cần của nhỏ chứ chưa từng thấy cái mặt giận này hết, nhìn dễ thương thiệt. Nó chẳng nói gì, đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân...Xong xuôi đi ra ngồi xuống kế nhỏ để ngắm người đẹp. Cái mặt quạu xụ xuống...vậy mà vẫn đẹp, vẫn dễ thương làm nó nhìn mãi hok chán...chắc hết chịu nổi với thái độ của nó...nhỏ quay qua đánh liên tục vào ngực nó (sáng sớm đã bạo lực gia đình rồi)...đánh kiểu gì cứ như đang đánh bóp cho nó, thiếu điều nó quay lưng lại cho nhỏ đấm vài cái vào lưng cho khỏe....Nó cười nắm lấy tay nhỏ

- Hả giận chưa cô nương

- Ko thèm

Nó cười đi rót ly nước đưa cho nhỏ....ực một hơi hết ly nước nhỏ gắt

- Thay đồ đi ăn sáng

- Rồi tuân lệnh

Nó đi thay quần áo, tính lấy cái áo mới hôm qua mặc vào...mà ko ổn mặc lúc này chắc nhỏ bay vào xé áo nó luôn ko chừng..thôi ráng nhịn kiếm cái áo khác mặc đỡ...Ăn sáng xong..tự nhiên nhỏ bắt nó chở đi vòng vòng cuối cùng dừng lại ở một cái shop quần áo có vẻ to to...đi vào trong, shop nhiều quần áo quá...nào giờ nó chẳng bao giờ đi shop quần áo để mua gì cả...nhưng hôm nay tự nhiên dc trở thành người mẫu bất đắc dĩ để nhó ướm thử hết cái áo này đến cái áo khác....ướm đã bắt nó mặc thử vào...hành xác đi ra đi vào cái phòng thay đồ cả tiếng đồng hồ nhỏ cũng chọn dc 4-5 cái áo gì đó...Lại chạy vòng vòng, lại ghé shop, lần này là thử quần...cả chục cái quần thay rat hay vào cuối cùng chọn dc 2 cái...tiếp tục công việc trong im lặng và giữ cái mặt lạnh lùng đặc trưng của mình..nhỏ lựa dc thêm 1 cái thắt lưng, 1 cái nón và 1 đôi giày nửa rồi mới chịu cho nó chạy xe về nhà...hix về đến nhà rã rời chân tay...mệt hơn làm phục vụ cả ngày trời luôn. Vậy mà còn ko chịu tha cho nó...

- Đứng dậy lấy mấy đồ hùi nảy ra thử đi

- Chi nửa...muốn giết người hả...đứng hết nổi rùi


Nó nằm hả họng thờ phì phì....Chắc cái dáng vẻ mệt mõi của nó vui lắm nên nhỏ bật cười khúc khích

- Thui ráng đứng dậy mặc đồ vào thử em coi

- Mặc chi hoài...mệt chết lun nè

- Ngta mua đồ mới cho mà than thở hoài...dậy điiiiiii


Sax thì ra cô nương nhà tui đang cố gắng thể hiện cái sự ghen bằng cách mua nhiều quần áo hơn cái người tặng áo cho nó hôm qua...bó tay...vậy cũng nghĩ ra được nửa,con gái khó hiểu thiệt...Hà hà vậy là khỏe....nhìn mặt chắc hết giận nó rùi thì phải...tự nhiên ở đâu ra quá trời quần áo mới...dzô mánh...ngày nào cũng ghen thế này thi sướng nhỉ...nghĩ vậy nó cười khì khì trước con mắt ngơ ngác của nhỏ...kệ hổng quan tâm...nó nằm lăn dài ra nhắm mắt....mệt quá ai làm gì làm ngủ 1 giấc rồi tính. Còn nhỏ thì hổng chịu ngủ, ngồi lấy quần áo ra ngắm nghía, rồi tự cười một mình...y chan tự kỷ luôn...ngắm nghía đã cũng chịu nằm xuống chui vào ngực nó

- Trời nóng mún chết còn rúc rúc dzô chi nửa

- Kệ..cho chết

Nó lắc đầu nằm im...cuối cùng hơi thở của cả 2 đứa cũng đều đều như tiếng máy quạt đang quay. Kết thúc một ngày giận đầu tiên của nhỏ kể từ khi quen nó.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: [ĐMBK - Nhàn tản] Ghi chép thôn Vũ
Quay lại truyện Ngày hôm qua đã từng
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Mai Tran

Trả lời

8 tháng trước

T đã khóc khi Phương đi , cũng đau như chính tác giả💔💔💔 Giấc mơ nào có e , luôn đẹp nhất Cũng sẽ là nỗi đau, làm ah đau nhất Tĩnh giấc chẳng thấy e đâu Nặng mang theo những ưu sầu Nước mắt rơi E cũng có quay về được đâu ☕☕☕🍂🍂🍂

Ẩn danh

Huy Hoàng Phạm

6 tháng trước

Hầu như ai đọc đến đó cũng khóc. Mình thì bần thần, khó thở, lúc đọc xong chỉ muốn tìm mọi cách để liên lạc với ông Mon, muốn hỏi ổng chuyện gì đã xảy ra, tại sao tại sao vậy, xong còn gọi điện cho nyc khóc bù lu bù loa, làm nhỏ tưởng mình bị cái gì =]], cứ vậy mất cả tuần mới thoát ra dc. Lâu lâu đọc lại mấy chap ngoại truyện mà nước mắt vẫn rơi..

Ẩn danh

Huy Hoàng Phạm

Trả lời

8 tháng trước

Nhiều người đọc chuyện hình như không chịu đọc phần mở đầu (lời ngỏ) của tác giả á nhỉ. Tác giả đã nói ảnh rảnh thì ảnh mới viết được. Nhiều người hở cái: " Sao lâu vậy ad?? Chap mới đâu???" Nghe thấy ghét thiệt. Đọc free mà nói chuyện như mẹ thiên hạ. Đâu đâu quần què.

Ẩn danh

Tuấn Nguyễn

Trả lời

10 tháng trước

Lâu có chap mới vậy tác gia

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

11 tháng trước

P3 đâu ad

Ẩn danh

Đậu VS

Trả lời

11 tháng trước

Xin phép tác giả Nguyễn Mon cho mình tạo audio Ngày hôm qua đã từng được không ?

Ẩn danh

Nguyễn Chí Bảo

Trả lời

1 năm trước

tiep di bac

Ẩn danh

Mầm

Trả lời

1 năm trước

Hóng chap

Đăng Truyện