Logo
Trang chủ
Chương 19: Ngày hội ngộ ( tiếp )

Chương 19: Ngày hội ngộ ( tiếp )

Đọc to

Khi phóng xe trong tâm trạng bất an lo lắng thì dường như mọi thứ trên đường đều dễ làm con người ta mất bình tĩnh. Như lúc này cũng vậy, mặc dù em cố gắng giữ chi cái đầu luôn tỉnh táo nhưng bản thân lại không thể nào ngừng suy nghĩ được. Cộng thêm cái bụng đói cồn cào và đôi mắt đang vỡ dần các tia mạch máu vì không được ngủ. Nhìn vào gương, em còn chẳng nhận ra thằng ở trong gương là ai nữa các bác ạ. Trông như mặt một thằng mới ở trại cai nghiện về, hốc hác, mắt đỏ hoe thâm quầng, môi tái nhợt vì lạnh, miệng ngậm điếu thuốc mà cứ y như cái xác ướp ai cập. "Kệ mẹ, cùng lắm là về ngủ bù lại sức, giờ ra chỗ P đã không éo kịp mất", nghĩ xong, em phóng nhanh đến chỗ bọn ma cô quản lý cái P làm việc vì em nghĩ chỉ có bọn đấy mới dám bắt cái P đi như vậy.

Vừa đến nơi thì đập vào mắt em là một nhà nghỉ khá rộng với ánh đèn đỏ hắt ra từ cửa phòng trên của căn nhà. Trước đây, em cũng đã từng một lần đèo P đi nhờ qua đây, nhưng hồi đó nơi này chỉ là quán cafe bé tí nằm trong ngõ, vậy mà bây giờ em còn chẳng nhận ra nó nữa. Cánh cổng sắt cùng cánh cửa kéo đóng im ỉm không một tiếng động nào, trên bên phải cánh cổng còn lắp 1 camera nhỏ quan sát người bên ngoài. Em cũng thấy lạ sao một nơi như thế này mà không bị ai để ý, người dân ở đây họ không biết hay họ sợ khi nói ra sẽ gặp phải chuyện gì. "Đm, Dù thế nào đi nữa hôm nay mình cũng phải vào hỏi bằng được mấy thằng ôn này", lúc đó trong đầu em chỉ nghĩ được như thế chứ chẳng nghĩ đến em khi vào đó sẽ như thế nào. Và về sau này, mỗi khi nhớ lại hôm đó, em đều trách mình để mất bình tĩnh mà suýt chút nữa làm hỏng chuyện.

"Ê, có chuyện gì?"

Sau 3 lần bấm chuông thì một thằng oắt đội mũ đen mở cửa hất hàm hỏi, nhìn người nó gầy rộc xăm đầy mực tàu mà làm em liên tưởng đến mấy thằng HIV giai đoạn cuối. Trong nhà, tiếng chửi thề lẫn tiếng cười trộn lẫn vào nhau như một cái chợ buôn người đang họp trong đó.

"P đâu... ?"

Thằng oắt con vừa nghe xong đột nhiên mặt hơi biến sắc, tuy chỉ trong khoảng thời gian ngắn nhưng cũng đủ để em nhận ra điều đấy. Nó cố lấy lại bình tĩnh rồi nói với cái giọng bắt đầu dọa nạt:
"Bố mày l biết P là cc nào?"

Em nghe biết thằng ôn này đang nói dối nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh xem nó thế nào. Trong nhà có mấy tiếng nói vọng ra hỏi ai đấy, thằng ôn con nhìn em với ánh mắt như muốn chém em đến nơi trả lời cộc lốc:

"Em cũng đéo biết thằng l này là ai nữa, anh ra xem nó đòi gì này!"
Nó vừa nói vừa bấm điện thoại rồi đưa lên tai, em cũng biết là thằng chó này đang gọi mấy thằng xuống đuổi em đi đây mà, kiểu thấy em to hơn không làm gì được nên gọi bầy đàn xuống cắn cùng, thể loại này em còn lạ éo gì nữa, biết bao nhiêu lần gặp rồi. Nếu cứ đứng yên để nó thế này thì thể éo nào bọn kia cũng đem đồ chạy xuống hoặc nguy hiểm hơn bọn nó làm gì con P thì mệt. Vừa nghĩ được thế, em gằn giọng hỏi lại nó lần cuối:

"Đừng để tao điên, sủa ngay, con P đâu?"
"Ở cái chỗ đm mày, thích chết à?"

Đm, em vừa nghe xong thì chẳng kiềm chế được bình tĩnh nữa, tốc thẳng một đạp chéo vào bên đầu gối nó. Đạp mạnh đến nỗi thằng chó không kịp phản ứng ăn mất đà ngã đập mặt úp vào cửa, nó gào lên ôm mặt chửi Đm các kiểu. Thấy nó như thế, em tranh thủ chạy vào trong nhà luôn, vừa bước vào bên trong thì đập vào mắt em là cảnh tượng như kiểu thời tiền sử, mấy thằng ma cô xăm trổ đầy người cùng bọn má mì đều không mặc gì ngồi đánh bài với nhau. Vừa nhìn thấy em, ba thằng ma cô lao ra cầm cái tuýp dựng ở sát tường chạy ra vụt, em lúc đấy cũng chẳng còn nghĩ ngợi gì nữa, định lao vào luôn thì nhìn thấy có chai rượu ngay trên bàn cạnh mình. Thế là em đập nửa chai xuống mặt bàn cho sắc, cầm nguyên nửa chai chạy ra luôn.

"Cái đm, vào đây hết đi các con", vừa nghĩ xong thì cả cái tuýp từ trên vụt thẳng vào đầu, vụt nhanh đến nỗi em chỉ kịp đưa tay ra đỡ thì ăn nguyên cả tuýp vào ống tay. Trời lạnh nên thấm vl luôn các bác ạh. Đau nhức giật thẳng lên tận óc, cái tay trái cứ run run chẳng điều khiển được, đỡ xong thì cả người em cũng khụy xuống vì nó vụt lực mạnh quá. Vừa mới ngã xuống xong thì lại thằng ôn khác cầm tuýp nện xuống trúng bả vai phải, làm em rơi luôn nửa chai rượu đang cầm. Mặc dù đau nhưng em vẫn cố giật lại nửa chai rượu dưới đất cầm lên nhanh, dùng hết sức cắm thẳng vào đùi một thằng. Lực cắm mạnh đến nỗi ghim nửa chai chặt dính vào đùi, thằng bị đâm ngã mẹ nó xuống luôn rơi cả tuýp, ôm đùi gắng giật chai ra làm máu lênh láng khắp ra đất.

Ống tuýp rơi ra đất lăn ra một đoạn rõ xa, em với tới nhưng không kịp, thằng chó khác nó nhặt lên cầm cả hai ống đập thẳng xuống, em định lăn ra né thì tay thằng bị đâm đang nằm bất chợt túm siết chặt lấy cổ ko cho em cử động. Nó vừa siết cổ vừa hét "Vụt nhanh chết cm nó đi anh", em một phần đã thấm mệt, phần thì vẫn đau vì ăn quả tuýp lúc nãy nên chẳng còn sức vùng ra được, tự nhiên lúc đấy thế nào lại nhìn thấy cái chai vẫn còn cắm ở đùi thằng kia. Em cầm xoáy mạnh cái thân chai ấn sâu vào bên trong thịt rồi rút thẳng ra kéo cả mảng da lồi ra ngoài. Thằng chó kia la hét như lợn bị thiến sống đồng thời nó đau quá nên tay thả lỏng ra, chỉ chờ lúc đấy em giật hất nó ra sau nhưng không kịp lĩnh trọn tiếp cả cái tuýp vào hông đau đến điếng người. Trong khoảnh khắc mà các bác đang vừa lo lắng một điều gì đấy vừa đánh nhau hăng máu, điên tiết đến cái mức chẳng còn thiết tha gì bản thân mình nữa, các bác sẽ hiểu được dù có là có bị dao đâm lúc này cũng sẽ chẳng thấy thấm tháp gì.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật
BÌNH LUẬN