Tôi với nó mới quay lại ra đằng sau, dùng tay lướt sơ cái đất thì chợt giật mình, lại là một vật tròn tròn như cái đầu sọ đang dần hiện ra dưới lớp đất nhơ nhớt. Và cũng như phản xạ tự nhiên, hai đứa quay lại để nhìn cái đầu sọ đầu tiên mà thằng Q đào trúng. Đúng như những gì bà Ba nói, trong đây có tới hai cái đầu sọ người, vậy chứng tỏ là có hai vong hồn. Có nghĩa là... vậy chắc chắn là sau nhà thằng Q có xác chết thật rồi!
- Sao tụi bây còn chưa leo lên?
- Tụi tao thấy cái sọ nữa nè mày, có lẽ bé T không cô đơn đâu.
Một tiếng thét cất lên vang giữa trời, mặc dù cơn mưa đang không hề nhỏ nhưng chúng tôi đều nghe rõ tiếng thét này. Một tiếng thét như đang oán hờn, một tiếng thét như đang uất ức, một tiếng thét chứa kèm những sự đau khổ và nước mắt. Lúc này đây chúng tôi đã ra khỏi cái ụ đất. Còn bà Ba thì đang tập trung niệm cái gì đó trong miệng. Và như những gì chờ đợi, bà Ba đã cất tiếng:
- Tại sao ngươi không buông tha cô gái trẻ này? - bà Ba vừa nói, vừa dùng tay chỉ vào một khoảng không đen tối phía trước chỉ cách cái ụ đất vài mét. Hình như là bà Ba đang nói chuyện với một người à không, "vong" nào đó. Cô gái trẻ mà bà Ba đề cập đến có phải là bé T không? Hay là một người khác.
Tôi và thằng P thì thở dốc nhìn về hướng bà Ba nói chuyện, nhưng chỉ là một màn đen không có người, hoàn toàn không giống như những gì trước đây chúng tôi hay thấy. Còn thằng Q thì khác, có lẽ nó nhìn thấy được vong đó, nên nó đứng ngay người ra có vẻ hoảng hốt lắm.
- Thân xác này không phải của ngươi, ngươi hãy mau trả lại cho cô gái đó.
Bà Ba lại tiếp tục nặng lời, có vẻ như vong kia không nghe theo lời của bà Ba hay sao đó. Chỉ biết tiếng em bé khóc ngày một lớn và lần này cũng kèm theo tiếng chó sủa. Lại một lần nữa thằng Q lại có những biểu hiện lạ, nó đang nhìn thì nó kêu lên:
- T, T, có phải em không? Anh Q đây, T ơi, anh nè...
Nó cứ nói lặp đi lặp lại không ngừng, cho tới khi bà Ba kêu tụi tôi phải giữ nó lại, không là nó sẽ chạy tới cái ụ đất. Đến lúc này thì mọi thứ đã rối bời lên, cơn mưa vẫn cứ nhỏ giọt không ngừng nghỉ, cây cối nghiêng qua nghiêng lại tứ phía. Đúng là một đêm lạ kì hơn bao đêm khác. Thằng Q vẫn tạm thời đã ổn lại, thằng P đang ôm người nó rất chặt, kiểu như không cho nó nhúc nhích. Còn tôi thì cũng đứng hờ để nếu có gì tôi còn phụ nó.... Tim tôi đập thình thịch liên tục trong người, đập nhanh và cực kì khó thở, bà Ba nhìn còn có vẻ mệt mỏi hơn, nhưng bà Ba vẫn còn như đang cố gắng "trao đổi" với vong hồn đó.