Mặt trời chiếu thẳng vào nhà cũng là lúc tất cả thức dậy, chính xác hơn là chỉ còn thằng P là chưa thức. Tôi với thằng Q đã dậy lâu rồi nhưng vẫn còn nằm dài vì đêm qua mệt quá. Bà Ba thì đã chạy về nhà, tới đây bà cũng đã giúp tụi tôi rất nhiều rồi. Quay qua nhìn thì thấy thằng Q đang bấm điện thoại cho mẹ nó, xong nó gọi rồi nói:
- Mẹ hả? Mẹ về nhà hay được không, con có chuyện cần hỏi nè!
- .....
- Dạ, mẹ về liền chiều nay được không?
- .....
- Dạ
- .....
- Thì bé T mới liên lạc cho con xong. - thằng Q nhấn mạnh tên bé T
- .....
- Ok mẹ, chiều gặp mẹ!
Thằng Q quay qua nhìn tôi với một ánh mắt tỏ vẻ đã thành công. Thằng P cũng gật đầu rồi ngáp một cái xong lăn ra tiếp, tôi lật đật lôi nó dậy chứ nó mà ngủ nữa thì có nước tới chiều, có khi còn bể kế hoạch nữa. Kế hoạch chiều nay mà thiếu nó thì không thể nào giải thích được tại sao bé T lại đi chôn ở ngay cái giếng đó.
Quay trở lại đoạn tối hôm trước...
Sau khi dứt câu hỏi của tụi nó, tôi cũng nghĩ tới ngay điều này, ít nhiều thì chỉ mới giải quyết được có 50%, phần còn lại vẫn là khó hiểu nhất. Mà trong chuyện này, mẹ thằng Q là người khả nghi nhất, không phải chỉ vì suy đoán bậy bạ mà chính mẹ nó là người có những hành động kì lạ nhất. Từ lúc cấm đoán thằng Q ra ngoài sau vườn, cho tới lúc gặp mẹ nó ở nhà, rồi lúc mẹ nó đuổi tất cả ra ngoài ở, thì tôi luôn luôn nghĩ tới một điều. Lúc này bà Ba mới lên tiếng:
- Bà thì không biết tại sao bé T lại được chôn ở đó, bà cũng chẳng hỏi được. Có lẽ bà chỉ giúp được tới đây, phần còn lại mấy con tự giải quyết nhé.
- Nhưng bà mà không giúp thì làm sao tụi con qua được... - thằng Q nói
- Chuyện này bà không nói chắc được, thôi sáng mai bà về sớm!
Tới đây thì bà Ba cũng lên phòng thờ làm gì đó, tôi quay qua thằng P nhìn nó rồi trầm ngâm hỏi:
- Mày có ý kiến gì không?
- Không
- Còn tao thì có
- Hả?
- Tao có cách để tìm hiểu
- Mày nói thử coi
- Nghi vấn nhiều nhất của mày là gì, nói thẳng ra có phải vì mẹ thằng Q không?
- Ừ