Lúc này thằng Q mới quay qua, nhưng nó cũng không nói gì, nhìn nó có vẻ điềm tĩnh lắng nghe. Tôi thấy vậy cũng không ngưng, và tiếp tục nói lên ý kiến của mình. Mặc dù lúc đầu tụi nó không đồng ý, nhưng chỉ có cách đó là nhanh và chắc chắn nhất.
- Mày nhắm làm được không P? - thằng Q hỏi chắc chắn lần cuối
- Được, cứ yên tâm. Với lại cũng giải quyết xong rồi, chắc chẳng còn gì đâu.
- Ừ, vậy thì cứ như thế.
Xong ba đứa lăn ra ngủ một giấc, thằng Q thì gác tay lên trán suy nghĩ như những lần trước. Chính xác là nó phải suy nghĩ, bởi lần này có liên quan khá nhiều tới mẹ nó, thằng P thì cũng không ngủ được liền, con miêu của nó vẫn nằm đó. Tôi có hơi ngạc nhiên là lúc nãy con miêu của nó không xuất hiện nhiều, hình như là bà Ba có làm gì với con miêu trước. Thôi không quan tâm nữa, tôi lăn ra ngủ...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi ăn sáng (chính xác là gần trưa) xong, chúng tôi đi dạo thêm một vòng nữa, rồi mới về nhà. Lúc này cũng đã 3h chiều, thằng P đã về nhà để chuẩn bị dụng cụ sẵn sàng. Tôi với thằng Q cũng dọn dẹp phòng ốc, ngồi đợi một lúc thì mẹ thằng Q gọi cho nó, nói nó tầm 6h30 sẽ tới nhà. Mẹ nó trong điện thoại nghe như gấp gáp mà cũng phân vân chuyện gì đó. Mặc kệ, tụi tôi tiếp tục làm những chuyện cần làm. Cho đến khi gần tới lúc gặp mẹ thằng Q thì tôi mới vòng qua bên hông nhà, ở một chỗ mà tôi có thể quan sát và nghe được cuộc trò chuyện của 2 người đó, nhưng phải chắc chắn là mẹ thằng Q không thể biết có tôi ở đó...
Giờ cũng đã đến, mẹ thằng Q đến trễ hơn dự tính, lúc này đã là 7h20 hơn, nhưng cũng không trễ lắm. Trời đã sụp tối như dự tính và mọi thứ diễn ra tốt đẹp, nếu lần này mà thất bại hoặc không đúng với những gì tôi suy nghĩ thì công cốc, có khi còn bị chửi cho thúi mặt. Nhưng đã bắn tên là phải theo, tôi cầm điện thoại, nhắn tin cho thằng P một cái. Xong tôi bắt đầu theo dõi cuộc nói chuyện của thằng Q và mẹ nó. Nó bắt đầu bằng một vài lời: