Thằng Q trầm ngâm một hồi, như nó vẫn không tin vào câu chuyện. Nó muốn mẹ nó nói xạo nó một lần nữa, nhưng mẹ nó chẳng nói thêm lời nào. Nó chỉ biết tin và nó chợt khóc ngất lên như một thằng anh mất đi một đứa em ruột. Một đứa em mà nó luôn luôn thương và yêu. Mẹ nó cũng không kiềm được nước mắt... Lúc này đây hai mẹ con đã ôm nhau mà khóc, tôi cũng chẳng kiềm được nước mắt khi một số phận của một người con gái quá hẩm hiu....
Bước ra ngoài cổng cùng với thằng P và kêu nó dắt xe dông đi kiếm một chỗ ăn tối. Tôi nhắn tin cho thằng Q một cái xong... Và tôi với thằng P cũng về nhà tầm nửa đêm!
Sáng hôm sau, mẹ thằng Q đi. Chào hỏi tụi tôi mấy lời, tụi tôi cũng phụ dọn dẹp nhà cửa, thằng P đã có xe hàng để chở đồ phụ thằng Q. Hôm sau 3 tụi tôi đem xương cốt bé T ra ngoài nghĩa địa, nhờ bà Ba làm một số thứ, và cuối cùng thì bé T cũng thật sự ra đi một cách đúng nghĩa.....
Trải qua gần 3 tuần ở lại nhà thằng Q ít nhiều tôi cũng biết thêm được vài chuyện, và cũng phụ nó giải quyết được nhiều chuyện. Tôi không muốn phải ở đây thêm miếng nào nữa. Đến lúc phải quay về thành phố, đến lúc giúp thằng Q quên đi những chuyện buồn này. Chào tạm biệt nhà nó một lần cuối, và bắt đầu đề máy xe. Tôi chạy đi và quay lưng nhìn lại, căn nhà đầy kỳ bí!