Logo
Trang chủ
Chương 8

Chương 8

Đọc to

Không gian yên ắng lạ thường, mặc dù trên mái tôn vẫn là tiếng mưa ầm ầm... Lúc này cả ba đứa ra lại phòng khách và bắt đầu ngủ. Đèn vẫn để, và như thông lệ, đứa nào đi vệ sinh thì rủ thêm một đứa, vẫn an toàn hơn và đỡ ngán hơn. Vừa nhắm mắt lại được chưa bao lâu, thì lại có tiếng chó sủa. Tiếng chó sủa đó, vang lên trong đầu, tôi mở mắt quay qua nhìn, thì đồng thời thằng Q cũng nhìn tôi.

- Chó nhà ai mà sủa vậy? - thằng P hỏi.

Ba đứa im lặng không có câu trả lời, ngày càng sủa lớn hơn. Tụi tôi xác định được là chính xác nó ở phía sau nhà thằng Q chứ không ở đâu hết. Lúc này thì ba thằng vẫn nằm im vì chẳng muốn lên đi nữa. Một phần là buồn ngủ, một phần là ngán. Nhưng mưa thì cứ mưa, chó thì cứ sủa, mãi không dứt. Thằng Q phải ngồi bật dậy mở cửa đi vòng ra đằng sau nhà. Tôi với thằng P đi theo sau, mưa lớn nên ba thằng lấy tấm bạc trùm lên trên đầu cho đỡ ướt. Thằng P thì lấy một tay bật đèn flash của điện thoại để rọi sáng. Đi một hồi, thì đã ra tới phía sau vườn. Mưa quá lớn, lớn tới nỗi mà sau nhà để lại những đọng nước rất là to. Thằng P rọi đèn một hồi để xem có con chó nào không thì hoàn toàn là không! Hoặc có thể là có mà bởi vì thấy tụi tôi ra nên nó bỏ chạy. Thằng Q thì đã ra khỏi tấm bạc lúc nào rồi, nó vừa lấy tay che đầu, vừa chạy lại cái nhô nhô lên.

- Mày đi đâu vậy Q - tôi la lên vì mưa quá không thể nói nhỏ được.
- Hình như nó ra cái giếng nhà nó. - thằng P trả lời thay.
- Giờ này chạy ra đó làm gì? :sweat:

Dứt câu hỏi, thằng Q la to kêu hai tụi tôi chạy lại. Chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng ra theo. Thằng Q nhìn vào một đống đất to, và nói:
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Sơn Hải Đề Đăng (Dịch)
BÌNH LUẬN