- Lạ vậy, cái mô đất này là gì? Sao tự nhiên ở đây lại có mô đất. Lúc trước làm gì có?
- Lỡ ổ mối sao? - tôi nói.
- Không, ổ mối nhìn khác, còn này nhìn khác. Tao thấy lạ lắm - thằng P nói.
- Ừ tao cũng thấy vậy, hay đào lên thử.
- Hai tụi bây rãnh quá, đang mưa gió, từ từ đi, sáng mai tính.
- Ừ, thằng C nói đúng, mai tính...
Cái điện thoại của thằng Q sáng lên, nó loay hoay một hồi thì nó lấy ra, nhưng trên điện thoại nó là một số lạ không có lưu tên. Nó bắt máy lên alo alo nhưng không ai trả lời, hoặc có nhưng vì mưa to nên nó không nghe gì cả...
Bỗng dưng, từ phía nào đó trong bóng đêm, một tiếng chó ẳng ẳng lên. Như một bày chó đang cắn lộn. Ba đứa giật cả mình rồi đưa mắt nhìn xung quanh... Không thấy gì cả, vẫn là một màu đen như mực mặc dù thằng P có rọi điện thoại đi xung quanh...
Một lần nữa, điện thoại của thằng Q lại cất lên... nhưng lần này nó có hiện số. Là mẹ của thằng Q. Thằng Q không bắt máy vì sợ mắc công mẹ nó hỏi tại sao lại đứng ngoài mưa. Thế là ba thằng chạy vào nhà, rồi thằng Q mới gọi lại cho mẹ nó. Nó nói là mới đi ra ngoài sau cái giếng, chưa kịp nói tiếp thì đã bị mẹ nó la vào điện thoại:
- Mẹ nói con đừng ra sau vườn mà.
Xong mẹ nó dặn nó một tràng nào là trời mưa nguy hiểm, nào là cảm lạnh. Nhưng tôi cảm thấy lý do đó không phải là lý do mẹ nó muốn đề cập tới. Giống như là có một chuyện gì đó mẹ thằng Q muốn giấu. Chỉ biết là lúc này đã là 2h tối....