Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to


Tự nhiên, tiếng "Xoạt xoạt" phát ra bên hông nhà em, làm run cả người.
Em với thằng P nghe thêm 2, 3 chập nữa thì em cầm điện thoại phóng qua bên hông nhà, bật cái đèn flash lên (thay thế đèn pin), lò mò nhìn qua nhìn lại thì lần này xuất hiện mấy cái vết cào cấu trên tường, cơ mà lại không thấy cái vật gì cả...

"Đi..." thằng P lên tiếng.
"Đi đâu?"
"Ra sau vườn nhà mày."
"Chi?"
"Tao không biết... nhưng cứ đi đại đi..."
"Lỡ gặp gì rồi sao?"
"Dắt theo con chó của mày đi..."

Không biết nó kêu dắt theo con chó để làm gì, nhưng em cũng vòng vào dắt con chó ra. Đi đường từ bên hông nhà ra sau vườn. Vườn nhà em trồng chuối, với mấy cây ăn trái là chính, ngoài ra còn một cái giếng để lấy nước ở ngoài đó. Hồi nhỏ chơi năm mười hoài...
Đèn flash rọi đủ sáng để tụi em đi khỏi bị vấp... xung quanh tiếng tắc kè kêu loạn xạ ngầu, gió thì vẫn cứ thổi... Nghĩ đi nghĩ lại mới thấy lạ chuyện ông Lý Khmer.

Mẹ nói rằng:
"Ổng đóng cửa ở trong nhà, tới tối thì chó tru, công an đến nhà thì không gặp..."
Woái... vậy hổng lẽ ổng không ăn không uống? Có đói cũng phải đi mua đồ ăn, mà đi mua thì người ta cũng phải thấy ổng chứ... Chợt một phát hiện xuất hiện trong đầu em hiện lên:
Tại sao mấy ngày sau chó không tru nữa và cũng không còn thấy chó nhà ổng nữa... Lúc đó em nghĩ: chỉ có chết mới không còn thấy nữa, mà chết thì sao mà chết, người ngoài thì không thể giết, cũng chả ai rảnh mà vào nhà ông Lý Khmer để giết chó... Chỉ có một chuyện: đó là chính ổng giết...

Đang nghĩ tới đó thì thằng P giật người một cái, hất cái tay vào người em làm rớt cái điện thoại xuống dưới đất...
"Móa... gì vậy mày?"
"Chị H... chị H... ma ma..." Lần đầu tiên em nghe thằng P nói với cái giọng sợ hãi như vậy.
"Ở... ở... đâu...?"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nghịch Mệnh Vạn Thế, Ta Đánh Nổ Tiên Đế
Quay lại truyện Nghi có ma...xung quanh nhà!
BÌNH LUẬN