Logo
Trang chủ
Chương 40

Chương 40

Đọc to

- Tao với mày không cùng nhóm máu, mà máu mày cũng không sẵn như tiết lợn để mua. May mà nó trùng. Mày tỉnh tỉnh thì sang cảm ơn nó đi. Nó đang nằm ở phòng hồi sức cuối hành lang.
- Em chưa tỉnh.- Nó hậm hực.
- Thế ngồi nghỉ đi. Tao đi mua cháo. Mày ngày xưa còn bê bết hơn thế này nhiều. mấy vết xước ăn thua gì. Ngồi nghỉ đi.
Chỉ còn một mình nó trong căn phòng trắng toát, sặc mùi ete. Nó vẫn còn nhớ lần gần nhất khi phải vào cái nơi na ná như thế này là khi nó ở trong “trường”, được ăn một trận đòn chào buồng nhớ đời dập ngực ở sàn bê tông. Nó không nghĩ là mẹ nó tuyệt tình thế, không bơm vào một đồng nào để nó chào thầy, chào bạn. Trước đấy thì gần như nó chỉ biết đến đánh người khác. Có chị vẫn đều đặn hàng tháng vào kí sổ giúp nó, tuyệt nhiên không thấy mẹ đâu, dù bà là người gián tiếp đẩy nó vào tù tội. Nó nói thật, nó không nghiện, nhưng là vì nó chưa kịp nghiện mà thôi. Cuộc sống trong trường tuy không phải là dễ chịu, nhưng nếu biết lặng im và không đói thuốc thì cũng không phải là quá tệ với một đứa thích suy nghĩ như nó. Nhưng từ ngày ấy, suốt gần 2 năm là lính phủ, nó cảm thấy mình hèn nhát hẳn, ngại va chạm, ngại tranh đấu và tự nhiên suy nghĩ nhiều…
- Anh dậy rồi ạ?- Con bé thập thò đứng he hé cửa nhìn vào khiến nó giật bắn cả mình nở nụ cười méo mó:
- Mày dậy rồi à?
- Em có ngủ như anh đâu?- Nó lè lưỡi trêu.- Hơi mệt chút thôi, choáng quá.
- Hai bát tiết canh lại chả choáng.- Nó pha trò
- Khiếp, anh nói nghe ghê thế, hơn 300cc thôi. Nhưng mà em chưa hiến máu baoh nên hơi buốt và choáng chút. Chị đâu hả anh?
- Đi mua cháo cho mày rồi.
- Anh gọi chị bảo không phải đi nữa đâu. Em về đây, hnay đi cả ngày rồi, bố em vừa gọi.
Nó cũng chột dạ, hồi còn đi học nó mà biến đâu không về ăn cơm nhà là to tội với mẹ nó. Con bé dù gì cũng chỉ là học sinh cấp 3, không chỉ là việc hôm nay, bố mẹ nó mà biết chuyện rồi lại to tội. Nó ngước nhìn qua cửa sổ, trời đã tối sầm. Trời mùa hè tối thế này cũng phải tầm 7,8h là sớm. Nó lo lắng hỏi con bé
- Về muộn có sao không?
- Không anh ạ, nhưng em phải về trước 9h. Mọi hôm em đi học thêm chỉ tầm ấy là về. Mẹ me đi công tác rồi,còn bố đi đánh tennis đến đêm cơ. Vừa nãy bác giúp việc gọi hỏi thôi.
- Ừ, thế ngồi đợi tí ăn gì đi rồi bảo chị Linh đưa về.
- Thôi, em dặn bác nấu cơm rồi, hôm nay mệt nên về ăn súp yến. Hihi
- Vãi l...khoe của.- Nó nhăn mặt.
- Ơ…em xin lỗi…- con bé ngại ngại xấu hổ- tại em thích ăn nên nói thế thôi  ko có ý gì đâu ạ. Thôi em về đây.- Nó vội vàng đứng dậy định chạy ra khỏi cửa.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN