- Anh ơi?
- Giề? - Tiếng nó làu bàu qua điện thoại khi bị thằng đệ đánh thức lúc 8h sáng. Đêm qua có thằng dở hơi nào làm sinh nhật quậy quá trời làm nó lên phường tới tận 5h các anh mới tha cho về.
- Anh giờ còn làm cầm đồ không?
- Không, thời gian đâu mà làm. Cầm gì? Lấy số thằng Hải nhé.
- Dạ không, em có chút chuyện nhờ.
- Nói nhanh, bố mày vừa mới ngủ.
- Thằng bạn em, dưới Tân Mai, làm mấy phát bóng giờ bị người ta đến thu nợ. Anh ra mặt nói giúp em mấy câu được không?
- Mày hâm à? Chuyện tiền bạc nợ nần rõ ràng. Nếu bị thổ địa hành, tao có thể qua hòa giải, chứ giờ nó dây vào tín dụng bảo tao qua nói thế nào?
- Thằng này nó hơi ngu, cứ nghĩ trốn được nên chày bửa, ai ngờ bị bọn nó vác dao đến tận nhà. Đây dẫu sao cũng là đất nhà anh, anh ra mặt nói giúp em một tiếng cho nó giả nợ, bọn em đang xoay tiền. Chứ giờ ra ngoài thì chỉ có bị chém chết. Bọn em không xin cắt lãi, không xin khất nợ mà muốn anh qua xin cho nó được trả nợ. Nó sợ rồi. Đang đ'i ra máu rồi đây này.
- Thế đang ở đâu? - Nó làu nhàu.
- Ở nhà em anh ơi. Anh qua đi. Chúng nó đang ngồi kín ngõ nhà em rồi đây này.
Nó uể oải ngồi dậy nhặt hết cái áo trong gầm giường tới cái quần trong nhà tắm, cái thắt lưng ở chân cầu thang, rửa qua loa cái mặt cho tỉnh táo rồi lếch thếch xuống Tân Mai một mình trên con Wave ghẻ. Nếu không vì quá nể thằng em - đứa duy nhất vẫn gọi nó là anh, nước nôi điếu đóm cho nó khi nó mới sa cơ thất thế ở trại về. Thì chắc nó chả bao giờ nhọc công thế… Luồn lách qua đoạn Trương Định, đâm sâu vào mấy khu tập thể. Mới đến được cái ổ của thằng kia. Dưới quán nước ở sân khu tập thể. Đúng là lố nhố vài thằng đội mũ lưỡi trai, tay dính mực. Nó cũng khéo léo khoác thêm cái áo chống nắng của chị gái che đi cái tay bẩn. Khu này sao lắm nhà tập thể phát hoảng, loay hoay mãi mới gửi được cái xe, xong lại hì hục leo lên tầng 5. Đến là oải, nó nhớ ra là tối qua nốc kha khá rượu và sáng nay chưa bỏ gì vào bụng…
- Thế làm sao kể anh nghe xem nào? - Nó hất hàm vào thằng ku đang ngồi co ro trong góc, mặt tái mét đi vì sợ.
- Em… đang nợ 50tr anh ạ…
- Sao nợ?
- Anh hỏi thằng kia kìa. - Ku con chỉ tay sang phía thằng đệ nó.
- Mày lại đổ tao? - Thằng kia sừng sổ - Sao lúc thắng cầm tiền không kêu khổ mà giờ đổ tao, tao đã bảo trận đấy Man nó rùa lắm, mày không tin, cứ phang nhiệt tình cơ. Giờ lại bảo hỏi tao là sao?
- Mày rủ rê tao… - thằng cu con mếu máo chực khóc.
- Ờ…ờ… đứa nào cứ thích thể hiện là am hiểu bóng bánh cơ. Bố tổ sư con gà. Đã gà còn tham.
- Thôi mày ngậm mẹ nó mồm vào. - Nó quát lên, rồi quay sang thằng ku con ôn tồn hỏi - Nhà em ở đâu?
- Nhà em dưới Linh Đàm anh ạ. - Thằng ku lí nhí.
- Còn đi học không?
- Dạ em học Bách Khoa anh.
- Đại học à?
- Vâng…
- Đại học sao ngu thế?
- Em xin lôi…