Nói vậy thôi, mấy ngày sau nó gần như xao nhãng mấy việc ở quán bar, thậm chí cả việc chị gọi ra ngoài hàng nó cũng miễn cưỡng từ chối. Độ hai, ba ngày sau, nó chủ động gọi điện cho con bé hỏi tiến độ công việc. Nó cũng không biết sao mình lại hào hứng với việc này đến thế, hay đơn giản chỉ vì con bé thích nên nó làm theo.
- Phông đặt chưa?
- Em đặt rồi, ở hàng làm quảng cáo gần nhà.
- Thế lấy được chưa?
- Họ làm xong rồi, nhưng em gửi lại đấy, mang về ku em nhìn thấy thì hết cả bất ngờ.
- Hâm à? Thế để tao mang về. Phải phơi cho nó bay hết mùi sơn chứ. Không thì hôm đấy chúng nó chết ngạt. Thế còn bàn ghế thì sao?
- Em hỏi mấy người ở chợ Phùng Khoang rồi. Họ bảo đặt cọc 1 triệu, thuê 3 bàn thì 200k/bàn/ngày. Mình tự chở. Ghế thì 20k/cái.
- Đùa à? Chém nhau à? Thế đã đặt cọc chưa đấy? - Nó trợn tròn mắt.
- Em chưa, em thấy hình như cũng hơi đắt nên hỏi ý kiến anh xem thế nào đã.
- Tốt nhất lên chỗ đầu mối, chợ thì cũng lấy từ mối ra cả. Chắc nhìn mặt mày đần nên nó chém ý. Hôm nay thống nhất đi mua đồ trang trí, chịu không?
- Đi… đi… điiiiiiiiiiiiii
Nó hỏi mãi mới dò được cái nhà cho thuê phông bạt, bàn ghế, bát đĩa, lọ hoa, thậm chí cả cà-vạt nằm trên đường Nguyễn Xiển. Một cái lều nhỏ và hỗn tạp, sau khi xem qua nó bằng lòng chấp nhận cái giá 80k/bàn và 5k/ghế. Hai đứa cẩn thận chọn thêm bộ khăn trải bàn và lọ hoa giả đá, cưới để bày cho sang. Thống nhất đi thống nhất lại giá cả, nó và con bé cũng bằng lòng đặt cọc lại 200k làm tin. May mắn nhất là bà chủ đồng ý giao bàn tại nhà. Nó đưa tờ giấy đặt cọc cho con bé mà con bé cứ xuýt xoa sao anh giỏi thế, cái vụ thế này mà cũng biết. Còn nó chỉ biết nhăn mặt cười trong bụng - anh mày đi móc tiền thiên hạ từ mấy cái vụ này ra chứ đâu. Nghĩ thêm một hồi, nó và con bé quyết định lên Hàng Mã mua đồ trang trí.
- Anh ơi, mua cái dải "Happy Birthday" này đẹp này.
- Mua 2 cái đấy treo trong nhà đi, còn mua hai cái lóng lánh này để ngoài cổng. Nhà còn đèn nháy không?
- À, phải mua thêm một ít đĩa giấy và dĩa cho chúng nó ăn bánh nữa.
- Lúc mua bánh kiểu gì chả được tặng kèm, mua cái gì thiết thực hơn đi.
- Cô ơi có pháo hoa giấy không ạ?
- Điên à, cô có pháo sáng không? Cái loại phụt phụt giống que hàn ấy. Có phải đám cưới đâu mà mua pháo giấy.
- Có nhận làm cổng bóng không cô?
- 300k cổng nhỏ, 500k cổng to cháu ạ.
- Cái đấy bình tĩnh đi mày - Nó nhăn mặt - Tao hồi xưa đám cưới chị họ thổi một mình 2 cổng bóng này. Sao mày đi mua đồ sinh nhật mà như đi đám cưới thế. Cô ơi cho cháu xem cái đống mũ sinh nhật. - Nó với tay vào cái đống mũ giấy chóp nhọn đủ màu, nhấc lên rồi khoe con bé - Mua cho bọn trẻ con mỗi đứa một cái cho chúng nó đội mang về, người lớn thì mua tầm chục cái, ai đội chụp ảnh thì đội. À, cho cháu ít bóng bay. 5 túi cam, 5 túi trắng to. Cả một ít bóng nhỏ nữa. Đúng rồi cô, 2 bịch ngũ sắc đi. À, cho cháu 5 bịch dài 5 màu khác nhau.
- Anh định làm gì mà mua lắm thế? - Con bé ngạc nhiên.
- Bí mật. - Nó lè lưỡi - Mua thổi cho bọn trẻ con đập nổ.
- Cô ơi, cho cháu ít dây ruy băng nữa. Cháu kết cái bàn. Xem nào, em định trải hết ruy băng lên bàn anh ạ, rắc cả óng ánh nữa.
- Thế thì bao nhiêu mà đủ, quấn viền thôi. Bàn có khăn trải rồi. Với cả đặt đồ lên cũng che hết mà…
Hai đứa nó tranh nhau nói, chí chóe một hồi. Con bé thấy nhiều đồ lạ cái gì cũng ham rồi còn bắt nó chụp ảnh cho cạnh mấy cái đèn lồng. Nó thì lếch thếch mồ hôi nhễ nhại tay xách nách mang đủ thứ đồ. Bà bán hàng thấy hai đứa nó như thế cũng buồn mồm hỏi:
- Hai anh em đi mua đồ sinh nhật cho ai thế?
- Không phải anh em đâu cô ơi. - Con bé tinh nghịch.
- À, tại nhìn hai đứa nhang nhác giống nhau. - Bà bán hàng chữa ngượng.
- Giống thế nào cô? - Con bé lại hào hứng hỏi tiếp.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tổng hợp các truyện ma em đã viết trên forum cho các thím tiện theo dõi