Logo
Trang chủ

Chương 76

Đọc to

Mình đang rất rất rất là vội ý. Muốn viết dài hơn. Chuẩn ra theo khung thì chap này nó sẽ dài hơn. Nhưng thôi tạm dừng ở đây đã. Mình không drop nhé, thề luôn con chó nào drop. Mọi người chịu khó một chút. Thời gian này cực bận hic. Cứ tưởng xong WC là xong nhưng giờ đang phải giải quyết một số nợ đọng khó đòi.

Dù chị có nói thế nào, nó vẫn quyết định về dưới Hà Đông ở một mình. Không phải vì nó còn cố chấp và ngang ngạnh với mẹ mà đơn giản nếu cứ ở trong nhà ấy thì nó day dứt không nguôi. Nó muốn ở một mình và tĩnh tâm lại một chút. Dù sao thì nó đã bắt đầu nói chuyện với mẹ, dù chỉ quanh quẩn xung quanh công việc. Để giết thời gian, nó đã xin đi làm trở lại, dĩ nhiên là xin qua mẹ.

00h38 phút, sẽ phải rất lâu sau này nó mới quên được cái khung thời gian ấy. Nó cứ giật mình thon thót vì tiếng tin nhắn vào lúc ấy của Dương. Thường thì ngày xưa Dương sẽ nhắn hai tin một vào lúc ấy (khi bar đã gần như vãn khách) và một sau đó khoảng một tiếng khi nó đã nằm yên vị trên giường. Cứ như một thói quen, nó cũng đã trả lời lại tin nhắn của Dương, dù vẫn còn miễn cưỡng. Tất cả chỉ quanh quẩn ở mấy nội dung:

“Anh sắp về chưa, hôm nay mệt không?”

“Sắp, hôm nay cũng bình thường”

“Về nhắn em nhé”

“Ừm”

“Ngủ ngon”

“Anh ngủ ngon”

….

Nói chung chỉ có thế, nó vẫn chưa thoát khỏi cái mặc cảm mình là một đứa có tội để nói chuyện bình thường với Dương như ngày xưa, nó vừa mong Dương buông tha nó lại vừa mong điều ấy đừng bao giờ xảy ra. Cho đến ngày, một cuộc điện thoại như định mệnh đã khiến tất cả mọi chuyện thay đổi hoàn toàn…

- Cháu là Kiên phải không?

- Xin lỗi, ai vậy ạ?

- Bác là bố của Dương, cháu có rảnh rỗi gì không? Bác muốn gặp cháu một chút.

- Dạ… Được ạ…Cháu có thể gặp bác ở đâu ạ?

- Cháu có biết quán café ở tầng 1 Vincom không? Bác đợi cháu ở đấy được chứ.

- Dạ được, cháu qua ngay.

Nó buông máy xuống đệm thẫn thờ. Bố Dương gọi nó, mười phần chắc chín chả phải chuyện lành gì. Cuối cùng điều nó lo sợ cũng đến, có thể sau hôm nay nó sẽ không phải vừa mong Dương buông tha rồi lại vừa lo sợ nữa, quan trọng là ít phút nữa nó sẽ phải đối mặt thế nào đây?

52k/cốc café đen, vãi hồn café sang chảnh. Dĩ nhiên là rẻ hơn chai Lavie 80k trong bar nhà nó. Đùa chứ, so sánh thế là không được, nói gì thì nói một đằng người ta uống Lavie nhưng nhìn gái chân dài quần ngắn nhảy nhót, tia em này chấm em kia, nhạc đập xập xình, còn đây thì trước là bãi xe Vincom, sau là bức tường mà chém cốc bột ngô pha hương liệu tận 50 xịch, chưa kể gửi xe gửi pháo. Mà nó bắt đầu lom dom thế này từ khi nào ấy nhỉ? Hay nó đang cố xua đi cảm giác run sợ khi đối mặt với bố Dương. Tệ thật, cảm giác chẳng giống lần đầu.

Đề xuất Voz: [Review] Đời Lính
BÌNH LUẬN