Trưa hôm qua sang nhà Tiểu Thiên.
Gặp Mama và cả Lão Đại, cũng may là lựa lúc cả nhà ăn cơm xong mới qua. Qua thì Lão Gia có việc cần làm trên phòng nên không tiếp, Mama thì để yên cho 2 đứa tâm sự. Vào thẳng luôn cũng ko vòng vo nữa.
Tiểu Thiên vẫn luôn nở nụ cười như thế, hôm nay để ý lại thì thấy đúng là nhìn Tiểu Thiên xanh xao hơn nhiều. Nhìn mà thương, Tiểu Thiên vận cái áo dài tay và quần short, vừa thấy mình đã náo nức rồi.
"Em đã khỏe chưa ? Hôm qua em làm anh lo quá"
"Không có gì, em rất mạnh mẽ" - nhe răng ra cười
"Em xỉu giữa đường đó"
"Không sao mà" - nhăn trán
"Mà em rất là hư nhé, mai mốt anh không dẫn em đi chơi nữa đâu"
Em ấy mở tròn hai mắt nhìn chằm chằm rồi mới ghi
"Vì sao ?"
"Anh nghe mẹ em bảo, em thức khuya rồi không chịu ăn uống gì cả, đúng ko ?" Mình nhăn mặt, chau mày rất chi là nghiêm trọng.
Tiểu Thiên lúc đó cuối gầm mặt 1 lúc rồi cũng ngẩn đầu lên viết
"Nhưng anh đã khỏe mạnh, anh khiến em đã rất lo lắng"
Mình thở dài rồi vuốt tóc Tiểu Thiên 1 cái xong ghi:
"Khờ quá, sau này không có vì anh mà phải thức khuya như vậy nữa, được chưa?"
Tiểu Thiên lắc đầu, mình chả hiểu vì sao, 1 lúc sau thì em ấy ghi:
"Em cần phải thành tâm, cầu nguyện anh mau khỏe mạnh nên anh mới mau khỏe mạnh như thế này. Em cầu nguyện rằng nếu anh có bệnh cảm nặng nề, em xin được bệnh cảm giúp anh 1 phần để anh mau khỏe mạnh. Vì vậy nên bệnh cảm nặng nề của anh em cần phải bị 1 phần để anh mau khỏe. Em không có KHỜ"
Lúc này mình nghĩ trong đầu :" Em ngốc thôi, không có khờ"
Mình ghi:
"Ai nói em là nếu em làm vậy thì anh sẽ mau khỏe hơn ?"
"Ba"
Tới đây thì bó tay rồi... Nói chuyện ngoài lề thêm 1 tý rồi mình cũng về để Tiểu Thiên nghĩ ngơi.
-----------------------------
Tiểu Thiên, em thật sự nghĩ rằng em muốn gánh vác 1 phần bệnh của anh chỉ để muốn anh khỏe hơn ? Em thật sự là thiên thần hay là chỉ là một cô gái ngốc nhất anh từng gặp ?
Đề xuất Voz: Cuộc tình như trong mơ của em ^^