Lý Niệm Phàm nhìn vòm trời kia, rồi lại nhìn Đát Kỷ và Hỏa Phượng, trịnh trọng hỏi: “Hai ngươi nói thật cho ta biết, Na Na cùng bọn họ có thể chống đỡ được kiếp nạn lớn lần này của Tu Tiên giới không?”
Hỏa Phượng lắc đầu, thở dài một tiếng nói: “Không chống đỡ nổi đâu…”
Đát Kỷ chần chừ một lát, vẫn mở miệng nói: “Công tử, lần này ta cùng Hỏa Phượng muội muội cũng phải ra tay rồi.”
“Vậy còn chờ gì nữa, hai ngươi mau đi đi.”
Lý Niệm Phàm lập tức nói, không nói đến đám người Thiên Cung giao hảo với hắn, cho dù là Na Na hay Long Nhi, Lý Niệm Phàm đều coi các nàng như muội muội, tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn các nàng lâm vào hiểm cảnh.
Hỏa Phượng nhịn không được nói: “Nhưng mà công tử, chúng ta đi rồi, sự an toàn của ngài…”
“Lúc này đừng bận tâm đến ta nữa, ta lại không ở trong chiến trường, có thể có nguy hiểm gì chứ, các ngươi mau đi đi.”Lý Niệm Phàm khoát tay, thúc giục nói.
Không nói gì khác, nếu đám người Thiên Cung thật sự xong đời rồi, đại kiếp giáng lâm, thì dù có Hỏa Phượng và Đát Kỷ bên cạnh, Lý Niệm Phàm cũng không cho rằng mình có thể độc thiện kỳ thân, chi bằng lúc này xuất một phần lực, nói không chừng có thể vượt qua đại kiếp.
“Cái này…”Hỏa Phượng và Đát Kỷ liếc nhìn nhau, trong lòng đều là nụ cười khổ.
Tuy rằng nơi đây không phải chiến trường ngoài mặt, nhưng kỳ thật lại là chiến trường mấu chốt nhất, hoàn cảnh của ngài mới là nguy hiểm nhất, tuyệt đối không thể có chút ngoài ý muốn nào.
Bất quá Lý Niệm Phàm đã nói như vậy, các nàng chỉ có thể nói: “Công tử, chúng ta đi đây, xin ngài nhất định phải tự chăm sóc tốt bản thân.”
“Yên tâm đi, ta sẽ làm vậy.”Lý Niệm Phàm mỉm cười, mắt thấy Đát Kỷ và Hỏa Phượng chuẩn bị rời đi, trong lòng hắn khẽ động, không tự chủ được mở miệng nói: “Chờ đã.”
Hắn phức tạp nhìn Đát Kỷ và Hỏa Phượng, đột nhiên dâng lên vô tận lo lắng và không nỡ.
Lần này từ biệt, không biết sau này sẽ ra sao.
Đã là đại kiếp của Tu Tiên thế giới, vậy mức độ khủng bố đương nhiên vượt ngoài sức tưởng tượng, sự an toàn của Đát Kỷ và Hỏa Phượng lại phải làm sao? Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Lý Niệm Phàm thậm chí có chút sợ hãi.
Hay là cứ để Đát Kỷ và Hỏa Phượng mang theo mình trốn đi, nói không chừng có thể giữ được một mạng, dù sao cũng không đến mức cả thế giới đều bị hủy diệt chứ.
Đột nhiên, trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ như vậy, bất quá rất nhanh hắn đã lắc đầu vứt bỏ ý nghĩ này.
Lý Niệm Phàm khẽ nói: “Các ngươi nhất định phải cẩn thận!”
“Ừm, công tử ngài cũng phải bảo trọng.”Đát Kỷ và Hỏa Phượng nhìn Lý Niệm Phàm một cái thật sâu, hai người cùng nhau xoay người bay về phía hư không.
Lý Niệm Phàm đứng trong sân, vẫn luôn nhìn bóng dáng các nàng biến mất rất lâu không động đậy.
Không biết qua bao lâu, Tiểu Bạch ôm một vò rượu đi tới: “Chủ nhân, uống chút rượu đi.”
“Không cần.”Lý Niệm Phàm khoát tay, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, ngây người thất thần.
Người xưa thường nói mượn rượu giải sầu, nhưng thật sự đến khoảnh khắc này, Lý Niệm Phàm lại không muốn uống rượu, hắn không muốn mượn rượu trốn tránh hiện thực, ngay cả tâm tình uống rượu cũng không có.
Lý Niệm Phàm khẽ hỏi: “Tiểu Bạch, ngươi nói đại kiếp lần này có thể bị trấn áp không?”
Trong mắt Tiểu Bạch lóe lên quang mang, máy móc nói: “Nhất định sẽ vậy.”
……
Họa Loạn Hỏa Sơn.
Không gian đã vặn vẹo đến biến dạng, Thiên Địa đã không thể chịu nổi sức mạnh của Sở Cuồng Nhân, khiến phiến thời không này trở nên hỗn loạn, vô số vết nứt không gian, chỉ là uy áp tràn ra thôi đã khiến tất cả tu sĩ không ngừng lùi lại, tâm thần sụp đổ.
“S… sao có thể mạnh đến vậy?!”“Đây vẫn là Chí Cường Giả sao? Trên Chí Cường Giả có phải còn có cảnh giới khác không?”“Thật đáng sợ, đối thủ như vậy làm sao có thể chiến thắng?”“Đại Đạo ở đâu, chỉ có Đại Đạo mới có thể trấn áp tồn tại như thế, chẳng lẽ thời đại thật sự phải thay đổi?”……
Tất cả mọi người đều hoảng sợ bất an, bọn họ đã không dám ra tay với Sở Cuồng Nhân nữa, bởi vì đây căn bản không phải một trận chiến cùng đẳng cấp.
“Ha ha ha, còn có ai, nguyện ý cùng ta kề vai chiến đấu!”
Đột nhiên, một tiếng Trường Khiếu vang vọng khắp Thương Khung.Thân thể Dương Tiễn hóa thành màu vàng kim, Pháp Tướng Thiên Địa dựng thẳng từ đất lên, thân ảnh khổng lồ thần thánh mà uy nghiêm, giơ tay một quyền đánh tới Sở Cuồng Nhân!
Một quyền này, chỉ tiến không lùi.Cho dù đối mặt Sở Cuồng Nhân mạnh hơn hắn gấp vô số lần, hắn lại không hề để lại cho mình dù chỉ một tia đường lui!
“Hay cho một Dương Tiễn, thế mà lại muốn giành phong độ với ta!”Lại một tiếng cuồng tiếu, một đạo kiếm khí xé rách Thương Khung, Tiêu Thừa Phong chân đạp Trường Kiếm trực tiếp xông về phía Sở Cuồng Nhân.
“Lấy thân ta, hóa thành kiếm mạnh nhất, ha ha ha, Trời không sinh ta Tiêu Thừa Phong, kiếm đạo vạn cổ như đêm dài!”
Cả người hắn đều biến thành một thanh Trường Kiếm, hàn mang chấn cổ thước kim, đồng dạng vứt bỏ tất cả, trực tiếp chém tới Sở Cuồng Nhân.
“Chiến!”Na Na khẽ quát một tiếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không có chút sợ hãi nào, ngược lại trong hai mắt tràn đầy chiến ý hừng hực, Lạc Thần Cung gần như muốn bị nàng kéo đứt, lại một lần nữa bắn ra một mũi tên về phía Sở Cuồng Nhân.
“Phụt!”Tư Đồ Thấm thì phun ra một ngụm máu tươi, dòng máu đỏ tươi lơ lửng trước mặt nàng, theo ngòi bút của nàng mà lưu chuyển.
Nàng thế mà lại lấy máu làm mực, vẽ tranh đối với Sở Cuồng Nhân!
Mỗi một nét bút đều như muốn rút cạn toàn bộ sức lực của nàng, cực kỳ gian nan, mà sinh cơ của nàng cũng nhanh chóng giảm bớt.
Nhìn kỹ lại mới phát hiện, nàng thế mà lại muốn vẽ Sở Cuồng Nhân xuống, nàng muốn dùng tranh để định sinh tử của Sở Cuồng Nhân!
“Keng keng keng!”Tần Mạn Vân nhắm hai mắt lại, hai tay điên cuồng gảy đàn.
Mười ngón tay nàng đã bật máu, dây đàn đã bị nhuộm đỏ, nhưng nàng vẫn không hề hay biết.
Đại Hắc, Long Nhi, Tiểu Hồ Ly, Quân Quân Đạo Nhân…
Bọn họ cũng đều xông tới Sở Cuồng Nhân.
Bọn họ rõ ràng đối phó Sở Cuồng Nhân bằng thủ đoạn thông thường là vô dụng, cho nên lần này, bọn họ đều dốc hết sức lực, không tiếc thiêu đốt sinh cơ của bản thân, hiến tế pháp lực của mình, phát động Thần Thông vượt qua cảnh giới của mình!
“Giết giết giết!”Thiên Binh Thiên Tướng đã khắc phục được nỗi sợ hãi đến từ Sở Cuồng Nhân, đi theo Dương Tiễn và Tiêu Thừa Phong đồng loạt xông ra ngoài, pháp lực hội tụ thành một luồng sức mạnh cường đại.
Phật giáo, Địa Phủ… những thế lực đi theo Lý Niệm Phàm cũng rất nhanh áp chế nỗi sợ hãi, chống đỡ uy áp của Sở Cuồng Nhân mà xông ra.
Luồng chiến ý này của bọn họ đã lây nhiễm đến tất cả tu sĩ có mặt, đánh tan áp lực do Sở Cuồng Nhân tạo ra, khiến ngày càng nhiều người lại một lần nữa ra tay.
Dương Tiễn, Tiêu Thừa Phong, Na Na, Tư Đồ Thấm, Tần Mạn Vân, Đại Hắc, công kích của bọn họ đầu tiên rơi xuống trước người Sở Cuồng Nhân.
Đây là một kích mạnh nhất mà bọn họ ngưng tụ tất cả để phát động, bọn họ đã đặt cược tính mạng của mình, chỉ tiến không lùi, chỉ vì liều mạng!
Sở Cuồng Nhân lấy thân làm kiếm, Dương Tiễn lấy thân thể hóa Pháp Tướng, Tư Đồ Thấm lấy máu làm tranh, Tần Mạn Vân lấy thần hồn làm âm, đây đã không còn là Thần Thông pháp lực đơn thuần, cho nên, cho dù Sở Cuồng Nhân sử dụng Vạn Pháp Giai Không, cũng không thể khiến công kích của bọn họ biến mất.
Gần rồi, càng ngày càng gần rồi!Bọn họ ngưng mắt nhìn Sở Cuồng Nhân, cắn chặt răng, liều chết một phen!
Ngay khi công kích của bọn họ sắp sửa đồng loạt rơi xuống người Sở Cuồng Nhân, đột nhiên, một hư ảnh màu đen khổng lồ ầm ầm hiện ra từ khắp châu thân Sở Cuồng Nhân.
“Đại Đạo Pháp Tướng!”
Đề xuất Giới Thiệu: Đại Kiều Tiểu Kiều
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Ai thích thể loại truyện này có thể qua đọc tiếp bộ Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân với phong cách tương tự, nghe đồn cuốn hơn nhiều...