- Cho em lấy con anh săn boss nghe. - Linh nhìn em nheo mắt.
- Thì có phản đối cũng được sao. - Em thở dài.
Em tập Linh cũng được hơn nửa tháng nên giờ Linh chơi cũng rành lắm, chắc mai mốt có review gấu em là game thủ quá. Linh cầm acc em chạy đi săn boss khí thế lắm.
- Anh có pro không? - Em kê cằm lên vai Linh, hai tay choàng qua bụng.
- Có ạ!
- Thế có thích không?
- Có ạ!
- Thế có yêu anh không?
- Có luôn ạ! - Linh cười hì hì rồi chồm thơm má em phát.
Thấy thế em không nghịch Linh nữa cho cô nàng chơi cho đã, mới 8 giờ tối ở không cũng rảnh rỗi, nhắn tin cho gấu trúc chơi vậy. Với tay lấy con 6+ của Linh nhắn tin cho Nghi, cái vụ 6+ nói ra lại ức chế. Bữa tự nhiên hai đứa nó lấy cái ip5 em mua tặng bán bù tiền mua 6+, về bị em rủa cho một hồi. Mà hai đứa nhà em nghiện trái táo hay sao ấy, thấy tụi nó toàn xài táo. Táo khuyết có gì hay không các bác, thấy app chán òm, nhanh hết pin nữa.
"Đang làm gì đó em yêu? Ăn cơm chưa?" - Em gửi.
30 giây sau điện thoại rung:
"Ăn cơm từ chiều rồi, còn làm gì thì mùa táo người ta mới nói" - Nghi trả lời, nói luôn em hay dùng điện thoại Linh nhắn với Nghi nên xưng anh là Nghi biết ngay là em, với lại Linh ít khi nhắn tin lắm.
"Ớ, nói đi anh năn nỉ. À mà giờ đang mùa táo nè"
"Không, bí mật, em sẽ làm cho anh bất ngờ. Mà với lại anh với chị đang làm gì đó?"
"Linh ngồi chơi game, còn anh ngồi nhớ em chịu không nổi nên nhắn với em nè"
"Xí, bốc phét, nhớ thì kệ anh. Thôi em làm tiếp công việc của em đây, pp. Vài bữa nữa anh sẽ có bất ngờ hehe, anh ngủ ngon nhé. Không nhắn nữa tranh thủ cho xong hihe"
"Xí, ứ thèm, thôi anh sẽ ngồi nhớ em và buồn cho tới chết hoặc là bỏ đi biệt xứ"
"Hi, anh chơi game đi. Em thương lắm, hun cái luôn. Chu.......ụt"
"Hic, mai cho hun thật mới chịu, mà thôi em làm tiếp cái vụ chế tạo bom cảm tử đi, anh đi nói chuyện với cái đầu gối đây"
"Hi, anh khùng mắc dịch. Cấm trả lời lại"