- Mới tới hả con? - Mẹ Nghi cười nói.
- Dạ vâng. - Em cười cười gật đầu, ngó quanh quất mà chả thấy hai nàng của em đâu. Em hỏi luôn. - Dạ mẹ, Linh với Nghi đâu rồi ạ?
- Hai đứa nó đi siêu thị nãy giờ, làm gì mà lâu quá. Con gọi nó xem. - Mẹ Linh đang rửa rau xoay qua nói.
- Dạ để con gọi xem sao. - Em nói rồi đi ra phía vườn nhà sau, móc điện thoại gọi cho Linh.
Tiếng nhạc con cò bé bé quen thuộc, công nhận Linh bá đạo thật.
- Chim sẽ gọi đại bàng, chim sẽ gọi đại bàng. - Em trêu Linh.
- Í, có anh mới là đại bàng í. - Giọng Linh đanh đá. Nhưng văng vẳng đâu đây.
Em ngó vào thì thấy cô nàng đang đứng trong bếp, tay cái quạt tay quạt phạch phạch, tay thì cầm điện thoại nghe.
- Ê rảnh tiền điện thoại quá hé? - Linh thấy em đi vô, rồi bỏ điện thoại vào túi xách.
- Ai biết, tưởng em với Nghi bị bắt cóc nên anh gọi thử. - Em cười đểu.
- Có anh bị bắt cóc í, mà qua lâu chưa? Ăn gì chưa? - Linh hỏi, vẻ mặt rất quan tâm, nhưng đôi mắt vẫn hiện rõ nét tinh nghịch thường ngày.
- Cũng mới qua, đi học xong là té qua đây liền kịp ăn gì đâu. - Em nói.
- Coi nó kìa, chăm thằng N ghê chưa. Lo cho thằng N hơn cả mẹ rồi. - Mẹ Linh cười cười.
- Mẹ này. - Linh đỏ mặt cúi gầm mặt xuống.
- Haha. - Mọi người thấy thế cười ầm lên.
- Ngại chết được, à anh đi theo em. - Linh ngượng chín cả mặt, rồi kéo em chạy ra chỗ tủ lạnh. Cô nàng hí hoáy gì trong đó, rồi lôi ra cái hộp gì đó.
- Gì thế em? - Em nhìn Linh, khó hiểu.
- Cua rang me ý. - Linh mở nắp hộp ra.
- Ớc, tưởng bom nguyên tử do em tự làm chứ. - Em bĩu môi trêu Linh.
- Cái đầu của anh cứ linh tinh thôi, nè thử đi. - Linh lấy đũa gắp ra đưa em một cái càng cua đã được bóc vỏ, nhìn cũng hấp dẫn. Em bỏ luôn vào miệng nhai.
- Ngon đó, em tự làm hả? - Em nhìn Linh.
- Hông, của mẹ làm. - Nói rồi Linh nhe răng cười tươi.
- Thế rồi cái bất ngờ của em đâu?
- Thì đây. - Linh giơ cái hộp cua rang me ra.
- Của mẹ làm mà, anh tưởng em tự làm. Hèn gì anh cứ nghi nghi, sáng ra quên ngắm mặt trời, cứ tưởng hôm nay mặt trời mọc hướng tây chứ. - Em trêu Linh.
- Thì em làm sạch cua, bóc vỏ nữa nè, rồi canh lửa nữa chứ bộ. - Linh đứng kể công y như thật.
- Ơ, à công lao của em to lớn quá, cho thơm miếng nào. - Em chu mỏ ra.
- Ơ, cái này thì không được, đông người ngại lắm. - Linh tránh sang một bên rồi cất cái hộp vào trong tủ lạnh, quay sang em - Để tối mang về nhà ăn, hí hí.