Em đi với Nghi vào nhà, mà trong lòng rất khoái chí, không ngờ mình cáo già thật. Vào trong thấy Linh lườm lườm em, em cười hì hì cho qua. Thế là chào hai mẹ rồi chuồn êm, đi xe không về nhà. Còn Linh với Nghi ở lại đợi dọn dẹp, em chạy vừa tới nhà thì Nghi gọi luôn.
- Chim sẽ nghe đại bàng. - Em nói đùa.
- Cái đầu anh, anh về tới nhà chưa?
- Vừa tới cổng là em gọi liền, em canh giờ hay thật.
- À, em xin mẹ tối qua nhà anh nhé, ở nhà không được đi đâu đó.
- Ờ.
- Vậy nhá, với lại em cũng mu...ốn....
- Muốn cái gì thế ta? - Em hỏi đểu, cười hề hề.
- Lại nghĩ linh tinh đi à, tối ngày. Em muốn là anh với chị Linh, xíu ba người đi shop mua đồ tết. - Nghi cười cười đáp.
- Ủa hôm bữa anh thấy em soạn đồ quá trời rồi mà, mua nữa chỗ đâu mà để cho hết, nhà anh hết chỗ để rồi. - Em trêu Nghi.
- Ớ ai nói ở với anh bao giờ, đừng có mà mơ, đến mùa táo người ta mới ở hí. À bữa hổm mua có 2 bộ chứ mấy, toàn quần sooc thôi, em với chị Linh định đi mua váy mới. À mà có đi không mà hỏi lắm vậy? - Nghi bô lô ba la nhưng vẫn chốt hạ một câu rất liên quan.
Em cũng thấy chẳng có việc gì để có lý do từ chối hết, ngắm gái thử đồ có thái giám mới không đi, nhưng em trêu Nghi tiếp: - Anh thì đi cũng được, nhưng phải có tí gì gì gọi là chứ, hê hê.
- Gì gì là gì gì, đi đi tối em c..h..o - Nghi ấp úng, chắc ngại đây mà.
- Ờ ờ, ok. Mà nãy ai nói là anh ở nhà không được đi đâu mà ta? - Em nói giọng vẫn cười cười.
- Ai nói đâu, quên rồi hihi. - Nghi cười khúc khích.
- Mau quên nhỉ, mà chiều khi nào đi thì gọi anh. Giờ anh đi vào nhà tắm cái đây, mới tắm rồi giờ mồ hôi lại túa ra đây. - Em nhăn nhó vì trời nóng.
- Dạ, anh tắm rồi ngủ đi, chiều em gọi. Pp anh nha - Giọng Nghi dịu dàng nói.
- Ừm, pp vợ yêu.