Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

Thế là được thơm qua điện thoại, em mở cổng phi xe vào nhà luôn. Tắm trước tính sau, nóng bỏ bu. Chạy xe suốt thì gió mát, nhưng ngừng lại có tí mồ hôi nhễ nhại. Tắm xong không có gì làm, với lại chả thích chơi game. Ngồi nhịp chân suy nghĩ nên đi đâu đây, thằng T thì chắc núp váy con P rồi, thằng H khốn kiếp không gái thì game khá hơn tí thì ngủ. Chán cái tụi này, mà đúng thật trời trưa nóng cũng ngại ra đường, ngồi trầm ngâm suy nghĩ xíu thì chợt lóe lên tia kiến "con Th với con V chắc hai đứa nó rảnh" thông não là thực hiện luôn.
- Alo, Th đang đâu đó mày. Chán chết được đây, tao qua mày nhé. - Em nói.
- Chị mày không có nhà, à tụi tao đang ở quán cafe của chú mày nè, ra đây đi. - Con Th nói, em nghe giọng nói của từa lưa hột dưa hết cả lên.
- Rồi ok, cúp máy đây.- Em cúp máy luôn không cho nó kịp nói thêm câu nào.
Thay đồ xong, ăn diện lịch sự luôn chiều khỏi cần về tắm nữa, em kéo cầu giao điện xuống (tính em cẩn thận lắm, sợ đi không ai ở nhà lỡ nó chập điện cháy thì chết) khóa cửa nẻo cổng rào rồi phi đi luôn. Chạy xíu thì tới quán cafe của chú K làm chủ. Em chạy xe thẳng vô trong luôn, bà chị quản lý gặp em tới, chị mỉm cười chào. Hôm nay bà này ăn mặc đẹp thế nhỉ, quần ngang gối nhưng ôm sát vào cặp đùi, áo sơ mi màu vàng nhạt, mặt có trang điểm tí.
- Wao, chị Chi hôm nay xinh dữ ta, có hẹn chồng đi chơi à? - Em trêu, bà này có chồng rồi, nhưng chưa có con. Mới có 28~29 tuổi. Nhìn nhan sắc cũng tạm được, dáng cao, điện nước chỗ thiếu thốn còn chỗ thì cúp luôn (em đùa chứ nước nôi đầy đủ, đặc biệt cặp ngực rất là khủng khiếp).
- Em cứ nói chị, em cũng thế còn gì. À sao em qua có mình vậy, bé Linh đâu không thấy lẽo đẽo theo em? - Chị Chi ngó nghiêng tìm Linh không thấy nên hỏi em.
- Linh về nhà có tiệc rồi chị, em cũng mới trốn được đây, không là giờ này cũng quất cần câu rồi. - Em cười.
- Ê N tụi tao nè?!!! - Con V hô lớn.
- Em có bạn rồi em lại đó tí, chị kêu tụi nó đem cho em ly cafe như mọi hôm nha chị. - Em nói với chị Chi, định quay bước đi thì chị hỏi với theo.
- Không đường hay nửa muỗng đường?
- Để cho em 1 muỗng sữa thôi, không cần đường (tính em nó thế, ít khi em uống cafe mà để đường lắm, vì nó làm mất hết vị đắng và hương vị cafe, cafe không đắng thì uống trà đá bỏ ít đường còn ngon hơn). - Em nói rồi đi lại chỗ tụi nó, thì thấy con Th con V, thằng Tùng phình với vợ nó, kèm anh N.a lẹo đực nữa.
- Hội bàn tròn hay sao mà đông đủ vậy? - Em đi lại kéo theo cái ghế.
- Thì mày coi "ca" này thế nào, tao thấy khó rồi. - Con Th nói nhưng đôi mắt nó có nét tinh nghịch - thằng T phình với con H giận nhau, mày xem giải quyết đi.
- Thế nào? Chuyện sao? Bồ bịch có gì từ từ nói, giận chi không biết. Con H mày mà để hở chị N.a tao hết thằng T là mày khóc hối hận nhé. - Em đá đểu thằng N.a.
- Tiên sư nhà mày. - Thằng N.a đấm yêu em một cái.
- Rồi chuyện tại ai, nói đê tao xem xét giải quyết luôn. - Em nói xong thì bé tiếp viên nó mang ly cafe ra, em cảm ơn nó, nó cũng chào em được câu rồi té. Em hớp tí cafe, vị đắng nó thấm vào đầu lưỡi mới sướng làm sao.
- Không phải tại tao. - Thằng T phình nói gọn ơ.
- Không tại anh chứ tại em chắc? - Con H nói mà liếc xéo thằng T phình.
- Không phải tại bây chứ không lẽ tại tao, tại vì hôi nách hai đứa mày gây nhau.... - Em hát vu vơ mấy câu làm cả đám cười ầm lên.
- Mày cũng khùng đỡ quá. - Con V nói em, nó che cái miệng lại mà cười.
- Này hai đứa mày thấy gì không? - Em thấy cây tăm xỉa răng nằm bơ vơ trên bàn nên nhặt lên, giơ trước mặt của con H và thằng T phình, lúc này hai đứa nó ngồi đối diện nhau luôn.
- Thấy gì? - Thằng T phình hỏi, mặt thằng này ngu ra trông thấy.
- Hai đứa bây nhìn xít vào tí mới thấy được....
- Đâu thấy gì đâu? - Con H cũng ngơ ngơ không kém.
Đợi hai cái bản mặt tụi nó chăm chú nhìn vào cây tăm em đưa lên, nhìn bọn nó mặt ngu vãi ra.
- Thì cây tăm xỉa răng chứ gì. - Em cười ầm lên, bọn kia cũng vậy.
Hai đứa nhìn nhau rồi cũng cười ầm lên.
- Thôi có gì thì từ từ nói nhau hiểu, giận làm chi?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: 100 ngày cố yêu
Quay lại truyện Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN